HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 442

rồi, ta đi chuẩn bị nước cho ngươi, ngươi tắm trước đi.” Sau đó xích thân (ý
là không có mặc đồ a) chui ra khỏi chăn, tìm được tiết y mặc vào đi đến
dục trì, khi trở về Đoạn Vân Tụ đã muốn mặc xong tiết y.

Hai người tắm rửa xong đều đổi lại y sam mới, lại đem giá y cất kỹ, tiếp

tục thương lượng sự tình trong chốc lát Huệ nhi cùng Thúy Nhi mới đến,
vào phòng thấy hai người đều trộm cười.

“Hai cái nha đầu này, có phải ngại tiền thưởng nhiều hay không, bằng

không ta thu hồi lại?” Diệp Tú Thường cố ý nghiêm mặt uy hiếp nói.

Hai cái nha đầu lúc này mới liều mạng ngưng cười đi thu thập đệm chăn.

Huệ nhi mới mở ra đệm chăn liền đã phát hiện vết tích màu đỏ trên sàng

đan, liền nhịn cười quay đầu nhìn tiểu thư của mình. Diệp Tú Thường cũng
nhìn thấy vết máu màu đỏ này, khẽ mỉm cười nhìn Đoạn Vân Tụ, thầm nghĩ
ngươi nhưng là người của ta rồi, không muốn cũng không được. Đoạn Vân
Tụ giật mình trong chốc lát, kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra sau xấu hổ
đến muốn lập tức rời khỏi tân phòng.

Dọn dẹp xong, Huệ nhi Thúy Nhi cùng hai người đi tiền thính dùng điểm

tâm. Diệp Kính Thành cùng Diệp Viễn Khâm đã chờ ở nơi đó rồi, một nhà
Sở Liệt cũng có mặt.

Ngoại trừ Diệp Kính Thành cùng Sở Dao mấy người kia nhìn thấy đôi

tân nhân đi tới đều rất ăn ý mỉm cười không nói. Ánh mắt Diệp Kính Thành
thâm thúy mà bất đắc dĩ, còn Sở Dao lại nhìn thẳng Đoạn Vân Tụ chằm
chằm, thần sắc có vài phần cổ quái.

Diệp Tú Thường kêu một tiếng “Cha”, lại bảo “Sở thúc thúc, vi di, đại

ca”, mấy người gật đầu, nhưng mà Đoạn Vân Tụ đã có điểm khó xử ----
mình cũng cần đổi cách xưng hô sao? Có thể “Cha” xưng hô thế này mình
đã mười năm không có kêu lên rồi, đột nhiên cần đổi cách xưng hô đối một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.