HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 453

Mỹ thực đầy một bàn làm thực tinh xảo mê người, cá hạt thông sốt nước

cam, cua vàng phất hương, bánh kẹp hạt dẻ, bánh Trung thu hạt sen nhân
thịt... Thật sự làm cho người ta thèm nhỏ dãi.

Năm người liền ngồi vây quanh bàn đá, vừa ăn mỹ vị vừa uống rượu hoa

cúc, còn thưởng thức vẻ đẹp rực rỡ của biển hoa vô tận này.

Nhưng Đoạn Vân Tụ nghĩ tới vừa rồi thấy nữ tử tà mị kia bản thân cảm

giác có chút bất an, liền ăn uống rất ít.

Diệp Viễn Khâm đối diện cười nói: “Ta nói Đoạn Vân, một bàn này mỹ

vị, rượu hoa cúc tốt nhất, còn có muội muội ta như hoa như ngọc an vị ở
bên cạnh ngươi, ngươi làm sao lại ăn nho nhã như vậy?”

Đoạn Vân Tụ vội phủ nhận, “Không có không có, ta chỉ là... “ Chỉ là

đang nghĩ vừa rồi nhìn thấy nữ tử? Nhưng nếu nói ra chỉ sợ lại sinh phong
ba, vì thế nàng tiếp câu: “Ta tửu lượng thấp, uống nhiều quá chỉ sợ sẽ say.”

“Nói hôm nay không say không về!” Diệp Viễn Khâm lại không buông

tha nàng.

Nàng còn muốn từ chối, lại thoáng nhìn bạch y nữ tử kia hướng Lãm

Sương đình bên này đi tới, bên tai bay vào một câu, “Phong tiêu tiêu hề,
Dịch thủy Hàn, tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn...”*

*(Hai câu này Kinh Kha hát khi từ biệt Cao Tiệm Ly lên đường hành

thích vua Tần Thủy Hoàng. Diễn ra bên bờ sông Dịch.)

Nàng trong lòng đột nhiên chấn động, nhớ tới lúc gần đi ca ca đối với

mình nói lời, “Khi tất yếu ta sẽ phái người tới tìm muội, chắp đầu ám hiệu
chính là có chứa tên của ta cái kia hai câu đoản ca...” Còn trong miệng nữ
tử kia đọc đúng là hai câu đoản ca này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.