HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 478

“Phải, Diệp Kính Thành, kẻ ngụy quân tử từ đầu đến đuôi! Ngươi cho

đến bây giờ còn tưởng rằng hắn là minh chủ võ lâm đức cao vọng trọng! Ca
ca một khắc trước còn bình tĩnh bây giờ lại cuồng tiếu, “Ha ha, ngươi bị
hắn lừa, người trong thiên hạ đều bị hắn lừa! Trang chủ Minh Viễn Sơn
Trang, minh chủ võ lâm, long đầu bạch đạo, nhưng thật ra là một tên ma
đầu lòng dạ đen tối nhất thiên hạ này!” Quả đấm của hắn nắm chặt vang lên
khanh khách, trong tay dường như nắm một cái tượng đất giống Diệp Kính
Thành, mà nàng ở một bên còn chưa có khôi phục ý thức.

“Tụ Nhi, ngươi làm sao vậy?”

“Ta...” Nàng đứng lên trong vô thức, giống như muốn trốn khỏi cái gì,

mà trong miệng hỏi một đằng, trả lời một nẻo lẩm bẩm nói: “Ta, ta không
biết, thế nào lại là hắn, không phải là hắn, không phải là hắn...”

Nếu Diệp Kính Thành là người mình một mực truy tìm, như vậy mình và

Tú Thường tương thức tương tri, tương hứa tương thủ là cái gì? Những lời
thề non hẹn biển sống chết bên nhau là cái gì? Vành tai tóc mai chạm nhau
lưu luyến ôn nhu là cái gì?

Nàng chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, mà bản thân bị ném vào bên

trong trận lốc xoáy thật lớn, muốn sống không được, muốn chết cũng
không xong...

Đoạn Phong Tiêu thấy nàng gần như đứng không vững, đi qua giữ chặt

nàng, “Tụ Nhi ngươi nhanh tỉnh táo lại!”

“Đây là chuyện gì xảy ra, chuyện gì xảy ra, cừu nhân của chúng ta thế

nào lại là hắn, của ta... của ta...” Nhạc phụ... Người mà ta gọi là “Cha“...

“Ca ca huynh nói cho ta biết, nói cho ta biết... Suy nghĩ của nàng đã

muốn đứt đoạn, không rõ vì cái gì người mình mới gọi là “Cha” trong nháy
mắt lại trở thành cừu nhân của mình, mà nữ nhi của hắn, cùng mình sinh tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.