Đôi mắt Đoạn Vân Tụ trợn to, rồi lại nghe Kim Xu bổ sung một câu,
“Tựa như ngươi cùng Diệp Tú Thường cùng một chỗ vậy...”
Đoạn Vân Tụ giật mình, không ngờ rằng Kim Xu lại đưa ra điều kiện
như vậy. Nếu là nói bắt mình đi theo làm tùy tùng hầu hạ nàng hoặc là bán
mạng cho nàng cũng khỏe, lại không nghĩ rằng nàng nói ra lại là điều kiện
như vậy ---- cùng nàng cùng một chỗ, tựa như cùng Tú Thường cùng một
chỗ...
Mà như vậy là như thế nào? Ái mộ quấn quýt si mê, tình như phu phụ?
Không có khả năng, không có khả năng cùng ai ngoài Tú Thường như
vậy, nam tử không thể, nữ tử cũng không thể được!
Nàng theo bản năng liền muốn mở miệng cự tuyệt, lại thấy Kim Xu nhẹ
nhàng cười nhìn nàng, một bộ đã tính sẵn trong lòng.
Đúng vậy a, làm sao có thể không đáp ứng, nàng nói ra là bất luận cái
điều kiện gì mình cũng chỉ có thể nhận, coi như kiếm pháp của mình cao
tuyệt lại như thế nào, có thể một kiếm giết nàng sau đó đi đoạt giải dược
sao? Chẳng phải đã nói dù mình có thể tìm được giải dược hay không, cũng
vì nàng cứu mình một mạng mà không nên làm như vậy. Nhưng mà thật sự
phải đáp ứng điều kiện của nàng sao? Cùng người khác ngoài Tú Thường,
ái mộ quấn quýt si mê?
Lòng của nàng co rút, đau đớn đánh úp lại, nàng thản nhiên cười, hỏi
Kim Xu: “Ngươi muốn ta?”
Kim Xu cố ý xem nhẹ thê lương trong ý cười của nàng, đáp: “Đúng vậy,
ta nghĩ muốn ngươi, dùng chính ngươi để đổi giải dược...”
Đoạn Vân Tụ tươi cười như hoa phù dung nở, “Ta có cái gì hảo?”