HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1104

“Lâm Dạ Hỏa không để tâm đến việc thắng hay thua sao?” Công Tôn

cảm thấy không đúng lắm, “Không phải ngày nào hắn cũng bảo phải làm
thiên hạ đệ nhất còn gì…”

“Đó là tranh thiên hạ đệ nhất mỹ nhân.” Túc Thanh nhìn trời, “Chả có

nửa điểm quan hệ gì đến chuyện luyện võ cả.”

Công Tôn dở khóc dở cười – Thật ra thì cũng đúng nhỉ… Đúng là có

tâm tranh thắng thua, chỉ có điều vô dụng với đối phương.

“Uy lực của Tuyết Trung Kính vẫn còn chưa đem ra sử dụng hết,

muốn phá giải nó… gió tuyết kia chính là phiền toái lớn nhất lúc này.” Ân
Hậu thấp giọng nói.

“Muốn phá giải Tuyết Trung Kính thì phải làm cho gió tuyết biến

mất… Chỉ cần Hỏa Phượng Liệt Thiên có thể đốt bằng sạch gió tuyết này,
thì bọn họ mới có phần thắng.” Yêu Trường Thiên lắc đầu, “Nếu không,
cho dù bọn họ có cố gắng thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không gánh nổi một
trăm chiêu.”

Tất cả mọi người nhìn về bốn người trong sân đấu.

Bạch Ngọc Đường thấp giọng hỏi Lâm Dạ Hỏa, “Có thể đốt gió tuyết

sao?”

“Á…” Lâm Dạ Hỏa lại không có biểu hiện phấn khích gì, chiêu đó là

chiêu phiền toái nhất đấy, không phải muốn dùng là có thể vô tư mang ra
dùng được đâu.

Thiên Tôn đứng đối diện, trên dưới quan sát Lâm Dạ Hỏa một cái,

khóe môi hơi nhếch lên.

Nơi xa, Ân Hậu và Vô Sa thấy biểu lộ này của Thiên Tôn đột nhiên

trăm miệng một lời đồng thanh hô lên, “Cẩn thận!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.