HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1562

“Vị bằng hữu kia của ngươi lẽ nào chưa từng nói với ngươi máu của

Băng Ngư tộc rất đặc biệt sao?” Bạch Ngọc Đường nói thẳng, Cổ Ngôn
Húc muốn nghe được cái gì, không cần đi vòng vèo nữa, chúng ta sẽ tâm sự
luôn về “Chân Huyết Giả Huyết” đi!

“A?” Cổ Ngôn Húc cảm thấy Bạch Ngọc Đường có chút không thể

nắm bắt, nhưng vì hắn còn đang bối rối bởi sập phải cái bẫy “Ác Đế thành”,
vội vàng hỏi, “Đặc biệt như thế nào?”

“Như thế nào mà vị bằng hữu kia không nhắc đến với ngươi?” Bạch

Ngọc Đường lắc đầu, tỏ ra tiếc nuối, “Máu của Băng Ngư tộc là độc nhất
vô nhị trên thế gian này...”

Cổ Ngôn Húc gật đầu.

Bạch Ngọc Đường ngay sau đó tiếp một câu, “Là Giả Huyết.”

Cổ Ngôn Húc sửng sốt, “Giả Huyết?”

Ngũ gia gật đầu, hỏi tiếp, “Ngươi có biết Ác Chu không?”

Cổ Ngôn Húc tựa như rất mờ mịt, “Ác Chu...”

“Ừ, máu của bọn chúng tương phản với máu của Băng Ngư tộc, là

Chân Huyết!” Bạch Ngọc Đường bình thường ở chung với Triển Chiêu lâu
quá, học theo phong cách của con mèo kia mà pha trò, không nhanh không
chậm mà nói, “Còn có Sửu tộc, Xuẩn tộc, Sỏa tộc, Bệnh tộc... các loại.
Ngoài tứ đại cổ tộc ra còn có không ít bộ tộc bị khiếm khuyết, cả đời chúng
đều đi tìm Chân Huyết để đắp vào chỗ thiếu hụt trong huyết thống của
mình mà không biết rằng chính mình mới là Chân Huyết, cái gọi là tứ đại
bộ tộc chỉ là Giả Huyết mà thôi.”

Cổ Ngôn Húc một phần bị Bạch Ngọc Đường nói đến hoang mang,

mặt khác lại cảm thấy trong ngữ điệu của Ngũ gia tràn đầy châm biếm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.