HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1779

Bạch Ngọc Đường lại quay đầu lại nhìn thoáng qua vách núi vừa rồi

hắn cùng nhìn với Triển Chiêu... sở dĩ vừa rồi hai người khiếp sợ như vậy
là vì vách núi đá vừa rồi căn bản không được tạo thành từ đá núi mà là một
lượng lớn đầu lâu chất đống.

Có đôi khi quá thông minh không phải là chuyện tốt, bình thường Ngũ

gia đếm bạc cực kỳ nhanh, chỉ cần liếc mắt nhìn thoáng qua thì trong đầu
đã đếm xong rồi. Lúc này cũng chỉ vừa mới nhìn lướt qua liền đại khái đã
tính được vách núi kia ít nhất có ba trăm cái đầu lâu! Hơn nữa lại thêm hài
cốt đầy đất, xem ra nơi đây vốn là một bãi tha ma!

Sông băng trên Băng Nguyên Đảo tương truyền là sông băng nghìn

năm, vậy... những hài cốt này bị đóng băng từ khi nào? Chẳng phải chính là
di vật thượng cổ hay sao?

Bạch Ngọc Đường đang bối rối thì Triển Chiêu bên cạnh chợt đứng

dậy.

“Miêu Nhi?” Bạch Ngọc Đường xoay mặt nhìn hắn.

Triển Chiêu vẫn luôn cảm thấy không đúng, nguyên một nhóm hắc y

nhân tại sao lại biến mất trong nháy mắt được? Nơi này phía sau là biển
phía trước là núi, cho dù có nội lực cao như ngoại công của hắn cũng không
có khả năng không để lại chút tiếng gió nào mà biến mất trong nháy mắt
như thế được!

Triển Chiêu dứt khoát đi ra khỏi chỗ núp sau cột đá, theo sườn núi đá

đi xuống dưới.

Bạch Ngọc Đường vội vàng đi theo.

Hai người vừa đi vừa nhìn thì thấy đầy đất toàn là hài cốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.