HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1995

“Hai ngày trước nghĩa mẫu nói với ta.” Hắc Thủy Bà Bà vươn tay cầm

lấy áo khoác vắt bên giường, tựa như muốn rời giường.

“Nghĩa mẫu?” Triển Chiêu vừa giúp Bà Bà chải tóc, vừa khó hiểu,

nghĩa mẫu của Hắc Thủy Bà Bà là ai? Chưa từng nghe qua Bà Bà có thân
thích gì, hình như từng nghe ngoại công của hắn nhắc qua một câu, Hắc
Thủy Bà Bà và Cung chủ Hắc Thủy Cung Dư Khiếu Nguyên đã mất tình
như mẫu tử... nhưng không phải Dư Khiếu Nguyên đã chết gần cả trăm
năm rồi sao?

Triển Chiêu nhìn Hắc Thủy Bà Bà, “Bà Bà, không phải hai ngày nay

Bà Bà luôn ngủ say...”

Nói đến đây, Triển Chiêu tạm dừng một chút, ngẫm nghĩ, hỏi lại.

“Trong mộng sao?”

Hắc Thủy Bà Bà cười tủm tỉm chải tóc, đưa đóa hoa sơn trà màu đen

bên gối đầu cho Triển Chiêu, Triển Chiêu giúp Bà Bà cài hoa lên bên tai.

Hắc Thủy Bà Bà xuống giường, Tinh Bạch Liên đang quấn quanh

cánh tay Triển Chiêu liền trườn sang tay bà, quấn vài vòng quanh cổ tay Bà
Bà rồi trốn vào trong ống tay áo.

Triển Chiêu đi theo Hắc Thủy Bà Bà ra khỏi lều.

Ngoài cửa, mãng xà màu xanh kia dường như cũng tỉnh, từ từ di

chuyển, lá rụng trên người loạt soạt rung động.

Hắc Thủy Bà Bà đi ngang qua bên cạnh mãng xà, vươn tay nhẹ nhàng

xoa cái đầu lớn hơi ngóc lên của nó.

Triển Chiêu nhìn sang —— cừ thật! Đầu rắn này còn lớn hơn cả đầu

ngựa, đây là xà tinh đã sống bao nhiêu năm rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.