HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2004

Đến khi hoàn toàn tiếp nhận được việc này rồi, Bạch Ngọc Đường mới

hỏi Thiên Tôn, “Tức là, Cung chủ Hắc Thủy Cung Dư Khiếu Nguyên đã
đồng thể hóa với Hắc Thủy Bà Bà sao?”

“Đương nhiên!” Thiên Tôn gật đầu, “Dư Khiếu Nguyên là nghĩa mẫu

của bà ấy, đồng thời bản thân Dư Khiếu Nguyên lại mang theo trong mình
tiền bối của Hắc Thủy Cung, tiền bối kia lại mang theo tiền bối khác, cho
nên phỏng chừng trong đầu Hắc Thủy còn có sư phụ của sư phụ bà ấy, sư
tổ, sư tôn, người sáng lập Hắc Thủy Cung linh tinh, tóm lại là cả đống
người.”

“Vậy là người mà bình thường chúng ta tiếp xúc, rốt cuộc là Hắc Thủy

Bà Bà hay là Dư Khiếu Nguyên, hay là... người nào khác?” Bạch Ngọc
Đường cảm thấy mình không cách nào còn có thể nhìn thẳng vào Hắc Thủy
Bà Bà, đây không phải chỉ là một bà bà mà là cả đám bà bà!

“Ha ha ha...” Thiên Tôn bị Bạch Ngọc Đường chọc cười, cười đáp,

“Loại chuyện này không cần nghiên cứu quá tỉ mỉ, càng nghĩ càng khủng
bố. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ta và lão quỷ kia, mà ngay cả Bạch
Quỷ Vương năm đó đều không dám trêu chọc Hắc Thủy, nha đầu kia chính
là có tà linh ám. Khác hẳn với tiểu ngốc tử sau lưng ngươi, sau lưng người
ta chính là yêu tinh hàng thật giá thật.”

Nói xong, Thiên Tôn còn trêu chọc Bạch Ngọc Đường vẫn đang mang

vẻ mặt khiếp sợ, “Cho nên nói, ngươi thấy thỉnh thoảng Hắc Thủy đột
nhiên ngồi ngẩn người ra, đây không phải là mệt nhọc mà có thể là nghĩa
mẫu trong nhà với di mụ nào đó tranh chấp, bà ấy đang khuyên can. Còn
có, có đôi khi không phải Hắc Thủy hay vỗ vai ngươi nói ‘Ngọc Đường
thật ngoan’ sao?”

Bạch Ngọc Đường xấu hổ mà gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.