HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2399

ngươi không cam lòng như thế? Chuyển đi chuyển lại bao nhiêu kiếp cũng
phải cướp lại người trở về?"

"Ha ha ha..."

Tiếng cười của thiếu niên kia lại một lần nữa truyền đến, không biết có

phải ảo giác không mà tiếng cười kia tựa hồ như xé rách bầu trời đêm,
trong nháy mắt, sao trời như đang chuyển động liên tục cũng phải ngừng
lại.

"Con cháu Triệu thị làm thế nào mà sinh ra được hậu đại như ngươi?

Thân là người hoàng gia đều vô tình vô nghĩa, sao lại có một kẻ hiểu tình
như ngươi?" Hai mắt thiếu niên như lóe sáng, đầy hứng thú mà quan sát
Triệu Phổ.

Cửu Vương gia lắc đầu, "Vậy nên cả đời này ta mới không thể đảm

nhận nổi ngôi vị Hoàng đế, bất quá nói đi cũng phải nói lại, ngươi nói xem
Hoàng đế vô tình vô nghĩa tốt hơn hay Hoàng đế tình thâm tựa biển tốt hơn
đây?"

Người nọ chậm rãi ngẩng đầu.

"Đương nhiên là vô tình vô nghĩa tốt hơn!" Cửu Vương gia hơi cười

cười, "Quân giả trong thiên hạ, phàm là để dân giàu nước mạnh đều có ý
chí sắt đá. Yêu giang sơn hay là yêu mỹ nhân, phải so sánh thử mới biết
được. So như thế nào? Vì thiên hạ gạt bỏ chí ái hay là vì chí ái mà gạt bỏ
thiên hạ! Vì một người, đừng nói là giang sơn xã tắc lê dân bách tính, cho
dù thần phật chặn đường cũng đều muốn chém tận giết tuyệt, loại người
này phần lớn là hôn quân bị bêu danh thiên cổ... ngươi nói có đúng không?
Thánh Linh Vương."

Ba chữ "Thánh Linh Vương" vừa ra khỏi miệng Triệu Phổ, nháy mắt

cuồng phong gào thét bên trong đại mạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.