HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2532

sảng, nhưng những lời này lại là từ miệng Tiểu Tứ Tử nói ra.

Tiểu Tứ Tử đừng nhìn còn nhỏ, hơn nữa bình thường rất ngoan ngoãn,

mềm mềm nhu nhu như nắm gạo nếp, nhưng phẩm tính thuần lương, còn
rất có nguyên tắc. Đầu tiên bé không nói dối, có chuyện không muốn nói
cũng không gạt ai, chỉ ngậm chặt miệng cho qua chuyện. Còn có bé rất biết
giữ lời! Nếu bé đã hứa giúp ngươi hỏi thăm chuyện gì thì nhất định sẽ giúp
ngươi hỏi bằng được, chưa bao giờ thất hứa. Mặt khác còn rất nghiêm túc
trong những chuyện khác, đặc biệt là phương diện y thuật, giống hệt như
phụ thân của bé, nói một không hai!

Nói cách khác, tất cả mọi người đều tin tưởng Tiểu Tứ Tử không nói

bậy, bé nói nhìn thấy người thì tức là bé thấy người thật, nhưng vấn đề hiện
tại chính là —— vì sao chỉ có mình bé có thể thấy còn người khác thì
không nhìn thấy được?

"Những người đó cũng đang nhìn chúng ta sao?" Công Tôn nhỏ giọng

hỏi Tiểu Tứ Tử.

Tiểu Tứ Tử gật đầu, "Vâng, đang vẫy tay với chúng ta, vậy phụ thân,

chúng ta đi qua đi?"

Công Tôn hút một ngụm khí lạnh, trừng Tiểu Tứ Tử, "Không cho đi!"

Tiểu Tứ Tử dẩu môi.

Triệu Phổ cảm thấy có chút vi diệu, hắn bảo mọi người trước đừng

nhìn Tiểu Tứ Tử chằm chằm nữa, tập trung quan sát sương mù Khiếu Lâm
kia.

An bài xong, Triệu Phổ từ Công Tôn nhận lấy Tiểu Tứ Tử, tìm một cái

ghế dựa ngồi xuống, vừa nhìn về hướng sương mù Khiếu Lâm, vừa hỏi,
"Tiểu Tứ Tử, con nói trên lầu ba có hai tiểu binh, còn có lá cờ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.