HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2543

Thấy Tiểu Tứ Tử ngưỡng mặt nhìn hắn, liền hỏi, "Sao vậy?"

Tiểu Tứ Tử nhìn Triển Chiêu một chút, lại cúi đầu nhìn cái chén trong

tay, hai cái chân nhỏ quơ quơ, tựa hồ đang suy nghĩ nên nói như thế nào.

Triển Chiêu nhìn cái đầu nhỏ tròn tròn của Tiểu Tứ Tử, không hiểu

sao lo lắng trong lòng lại giảm đi rất nhiều, vươn tay nhẹ nhàng xoa đầu bé,
hỏi, "Cháu muốn nói gì nha?"

Tiểu Tứ Tử do dự một chút, ngẩng đầu hỏi, "Miêu Miêu, phải bao lâu

nữa cháu mới có thể lớn lên?"

Triển Chiêu hơi ngẩn người, chọc chọc cái bụng nhỏ của bé," Muốn

lớn lên sao? Ừm... vậy ít nhất cháu phải chờ hơn mười năm nữa đi? Không
gấp được ha."

"Cháu không gấp." Tiểu Tứ Tử lắc lắc chân, than thở một câu, "Cháu

muốn vĩnh viễn đều không lớn hơn mới tốt."

Triển Chiêu bị Tiểu Tứ Tử chọc cười, nắm quai hàm của bé, "Đâu ra

có người vĩnh viễn không lớn được?"

Tiểu Tứ Tử chớp chớp đôi mắt to, nhỏ giọng nói, "Năm nay cháu lớn

hơn năm trước một tuổi mà."

"Ừ." Triển Chiêu nhịn cười gật đầu, năm nay không phải đương nhiên

sẽ lớn hơn năm trước một tuổi sao.

"Phụ thân lúc trước còn nói cháu hiểu chuyện hơn năm trước nữa."

Tiểu Tứ Tử tiếp tục nhỏ giọng lẩm bẩm.

Triển Chiêu mỉm cười, xoa nắn mặt Tiểu Tứ Tử, "Cháu vốn đã hiểu

chuyện hơn những tiểu hài nhi khác mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.