HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2727

Bởi vì Triển Chiêu ngoắc ngón tay với nó.

Mèo trong thần miếu vẫn là mèo, là mèo đều sẽ bị Triển Chiêu hấp

dẫn... Hắc miêu đáng yêu lập tức nhanh nhẹn vọt về phía Triển Chiêu.

Triển Chiêu ngồi xổm xuống, vươn tay ôm mèo lên, sờ soạng một cái,

con mèo này mập ú, phỏng chừng trong miếu có không ít chuột nên mới ăn
đến béo như vậy. Tiểu Tứ Tử cũng rất hứng thú với mèo con, ngưỡng mặt
lên, nhìn thấy trên chân hắc miêu có bôi chút thuốc mỡ, có thể là lúc trước
mới bị thương đã được chữa trị.

Hòa thượng kia lúc này cũng xoay mặt qua, phát hiện ra người tới.

Lâm Dạ Hỏa đi ở phía trước vẫy tay, "Đại sư."

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều nheo mắt —— đại sư? Nhìn

mới mười mấy tuổi mà...

Tiểu hòa thượng kia nhìn thấy Lâm Dạ Hỏa, vui vẻ cười tủm tỉm, "Ai

u, Tiểu Lâm Tử a, đã lâu không gặp..."

Hòa thượng còn chưa dứt lời thì biểu tình trên mặt đột nhiên cứng lại.

Mọi người nhìn theo hướng tiểu hòa thượng đang nhìn chằm chằm thì

chỉ thấy phía sau Lâm Dạ Hỏa, Thiên Tôn ló đầu ra, vẫy tay với hòa
thượng, "Hắc! Tiểu Lan Tử."

"Á..."

Tiểu hòa thượng kia hút một ngụm khí lạnh, nhảy vọt lên trốn ra phía

sau tượng Phật, một tay cầm chổi, cán chổi chỉ vào Thiên Tôn, "A! Ngươi...
Sao ngươi lại tới đây..."

Thiên Tôn híp mắt, "Vèo" một tiếng liền vọt đến bên cổng chùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.