HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 3088

Triển Chiêu truy hỏi, “Vậy con hồ ly kia đâu? Chết sao?”

Tiểu Tứ Tử nói tiếp “Tổ tiên cũng cho là hồ ly chết liền chạy tới bên

cạnh cái bẫy, mà cái bẫy kia là một cái hố rất sâu, trải qua những năm cùng
hồ ly dầm mưa dãi nắng, rớt xuống mấy trượng sâu như vậy. Hồ ly ngã ở
trong động, không nhúc nhích, có thể đã chết, sau đó, tổ tiên cũng theo sau
mà nhảy xuống.”

Mọi người hít một hơi.

Triệu Phổ dở khóc dở cười, “Tổ tiên cũng rớt xuống mà chết sao?”

Nói xong lại cảm thấy không đúng, tổ tiên mà chết thì làm gì có

chuyện phía sau nữa.

Tiểu Tứ Tử nói tiếp, “Tổ tiên sau khi rơi xuống trong sơn động, chân

bị thương, người mới vừa ngồi dậy, liền phát hiện hồ ly đứng bên cạnh
mình. Sau đó, con hồ ly kia leo đến trên đùi người mà giúp người liếm vết
thương.”

Tất cả mọi người sững sốt một chút.

“Tổ tiên nói, người theo đuổi con ngân hồ này năm năm, cho tới bây

giờ không có chạm qua nó, con hồ ly kia luôn là tạo cho người một chút
khoảng cách, sống chết không để cho người đến gần.” Tiểu Tứ tử nói, “Cho
đến một khắc kia khi hồ ly leo lên chân người, tổ tiên mới là lần đầu tiên sờ
đến bộ lông màu màu bạc trắng của nó.”

Nghe đến chỗ này, mọi người khó hiểu cảm thấy đầu ngón tay truyền

đến xúc cảm mềm mại… Giống như cũng đang vuốt ve đến bộ lông màu
bạc trắng kia.

Tiểu Tứ Tử quơ quơ chân, “Cuối cùng, tổ tiên mang hồ ly li khai rừng

rậm, từ đó về sau, vô luận người đi tới chỗ nào, bên người cũng đi theo con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.