Yêu Vương thấy đầu vương tỏ ra rất vui vẻ, đưa tay chà xát, hỏi mọi
người, “Chờ lát nữa chúng ta đi làm chuyện xấu đi, có ai xung phong đảm
nhận không?”
Hiện trường mọi người trầm mặc một hồi, cùng nhau đưa ngón tay chỉ
Triển Chiêu.
Triển Chiêu nhìn xung quanh một chút, phát hiện trừ Bạch Ngọc
Đường tất cả mọi người đều chỉ hắn, ngay cả Tiểu Tứ Tử cũng giơ ngón tay
chỉ mình.
Triển Chiêu buông tay, ý kia —— làm gì lại chỉ ta a?
Yêu Vương nhìn Triển Chiêu một chút, gật đầu một cái, ” Ừ… Tốt
nhất là hai người, một người thì cơ trí, một người thì thành thật a, còn có ai
muốn tham gia…”
Yêu Vương còn chưa nói xong, Triển Chiêu liền chỉ Bạch Ngọc
Đường bên cạnh.
Ngũ gia nhìn chằm chằm Triển Chiêu —— Miêu nhi?
Yêu Vương nhìn hai người một hồi, cười, “Quả nhiên người nào nuôi
lớn thì giống người đó nha, Tương Tương nhà ta cũng là tương đối cơ trí,
Tiểu Du thì lại thành thật một chút a.”
“Khụ khụ…” Ân Hậu đột nhiên ho khan.
Tất cả mọi người móc lỗ tai, Triển Chiêu đưa tay ngăn lại, “Chờ một
chút!”
Bạch Ngọc Đường cũng nhìn Yêu Vương, Lâm Dạ Hỏa móc móc lỗ
tai, “Lão gia tử, câu cuối cùng kia lặp lại lần nữa a…”
” Tiểu Du thành thật một chút…”