HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 46

Lan Khắc Di không biết nói gì mà nhìn Công Tôn, “Cái gì mà mỹ

nhân chứng, cha ta là một đại anh hùng!”

Triệu Phổ há miệng thở dốc, có vẻ muốn phun ra vài câu, Hạ Nhất

Hàng rất hiểu biết bản tính hắn cùng cái miệng thiếu trình độ kia nên trừng
mắt nhìn hắn một cái, ý tứ – Đừng có nói ra.

Triệu Phổ mếu máo, mấy lời nói mát đã tới bên miệng đành phải nuốt

trở về.

Công Tôn cũng không thèm để ý, vươn tay ngăn lại, nói, “Mỹ nhân

chứng chẳng qua là do dân gian hay nói mà thôi, triệu chứng của loại bệnh
này chính là tinh thần uể oải, rất hay mỏi mệt nên phải nằm trên giường.
Nếu cha ngươi thật sự mắc loại bệnh này thì ngược lại hoàn toàn có thể trị
lành, bệnh này chủ yếu là do quá mức mệt nhọc cùng mất ngủ khiến cho cơ
thể suy nhược thôi, chỉ cần nghỉ ngơi nhiều, uống thuốc điều trị, một tháng
là có thể lành.”

“Thật sao?” Mắt Lan Khắc Di sáng rực lên.

“Nhưng mà cũng đừng cao hứng quá sớm.” Công Tôn nói, “Hiện

tượng bệnh của cha ngươi thực ra có thể dẫn đến rất nhiều loại bệnh khác,
ta chưa khám và chữa qua cho cha ngươi nên không rõ có phải là mỹ nhân
chứng hay không… Mỹ nhân chứng là kết quả gần đúng nhất ta nghĩ tới mà
thôi.”

“Vậy…” Lan Khắc Di hỏi, “Kết quả tệ nhất thì sao?”

Công Tôn nhìn nhìn hắn, hỏi, “Núi Bình Chung của ngươi giàu có như

thế, trong thành chẳng lẽ không có thầy thuốc? Các ngươi tìm lang trung về
chẩn bệnh cho cha ngươi đã rồi hẳn nói.”

Lan Khắc Di nghe xong thì lại chau mày, chỉ thở dài, không nói lời

nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.