Thi thể Huyền Đình còn nằm ở trên giường, Công Tôn hiện tại đang
kiểm tra, Triệu Phổ và Lâm Dạ Hỏa đứng ở một bên nhìn.
Tiểu Tứ Tử cầm cái hòm thuốc nhỏ đứng ở bên cạnh Công Tôn, Tiểu
Lương Tử đi bộ trong phòng, vừa nói, “Tòa nhà này cũng thật đơn sơ, tiền
dầu trong miếu nhiều như vậy tốt xấu gì cũng nên đổi gian phòng không
dột mưa chứ.”
Đang nói, chỉ thấy Triển Chiêu lôi kéo Bạch Ngọc Đường đi vào.
Vào phòng, Triển Chiêu chỉ vào góc độ gần như giống hệt đại điện
vừa rồi, rồi để Bạch Ngọc Đường nhìn nóc nhà.
Ngũ gia ngẩng đầu vừa thấy, hơi cau mày – Nóc nhà cũng có một lỗ
thủng y như vậy.
“Kỳ quái không?” Triển Chiêu lại hỏi Bạch Ngọc Đường.
“Á…” Ngũ gia nhìn chằm chằm cái lỗ thủng kia, do dự, “Giống
như…”
“Tiếp nào.” Triển Chiêu một tay nắm lấy Bạch Ngọc Đường lại kéo ra
ngoài.
Lâm Dạ Hỏa tò mò nên cũng theo hai người chạy ra, Tiểu Lương Tử
cũng chạy theo.
Công Tôn vừa nghiệm thi, vừa hỏi Triệu Phổ, “Không đi theo xem
một chút sao?”
Triệu Phổ ngáp một cái lắc đầu, “Người ta vợ chồng son đang chơi rất
vui ta sao lại chen vô phá đám chứ.”
Tiểu Tứ Tử đang bưng cái hòm thuốc quyệt quyệt miệng, Cửu Cửu
còn biết ở lại bồi phụ thân, Tiểu Lương Tử chạy đi cũng không dẫn bé theo,