HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 882

sót, may là có Thôi Nhạn Thừa, lão đầu này chính là trưởng lão chân chính
của Bạch Quỷ tộc.

Mắt thấy Thôi Nhạn Thừa một mực muốn chết, mọi người cũng Lục

thần vô chủ(119).

(119)Nghĩa tạm hiểu là mất bình tĩnh, hoang mang lo sợ, không làm

chủ được tinh thần của mình

Công Tôn liếc những người đó một cái, than thở, “Ta đi xem sư phụ

của Triệu Phổ trước, mang người tới biệt viện rồi ta sẽ cứu hắn.”

Người Bạch Quỷ tộc trợn to hai mắt nhìn Công Tôn, “Có thể cứu sống

ư?”

Công Tôn híp mắt, “Các ngươi không phải còn trông cậy vào ta để đổi

tim sao? Tim cũng có thể đổi chẳng lẽ lại không thể cứu sống hắn?”

Người Bạch Quỷ tộc liền lúng túng.

Lão già và người trẻ tuổi kia vừa nghe thấy còn có thể cứu sống Thôi

Nhạn Thừa, liền định mang người trở về.

Nhưng Thôi Nhạn Thừa lại không chịu, ý tứ của lão đầu là – Còn sống

làm gì nữa! Chết quách đi cho xong chuyện!

Lâm Dạ Hỏa chọt chọt lão già tóc trắng, nói, “Thật ra thì chết cũng tốt

nha, mấy người các ngươi cũng cùng tìm đường chết đi, cứ dứt khoát chết
cùng nhau thế nào?”

Triển Chiêu bổ sung, “Những thương nhân bị bắt đều phải thả ra, còn

cả số tiền cướp được cũng phải trả lại nữa.”

Một đám trưởng lão Bạch Quỷ tộc giận đến mặt mũi xanh mét, Thôi

Nhạn Thừa lại nôn ra một búng máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.