HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 969

“Cho nên bên dưới Hỏa Luyện Cung thật sự là lối vào âm tào địa phủ

ư?” Lâm Dạ Hỏa hỏi.

“Đây cũng là một truyền thuyết giống với truyền thuyết về nguồn

nước mạch, nhưng không một ai có thể chứng minh.” Gia Cát Âm nhắc nhở
Lâm Dạ Hỏa, “Sau khi quay về ngươi nhớ nhắc nhở bọn Triển Chiêu, đừng
có ỷ vào việc bản thân có công phu cao cường mà chỗ nào cũng dám xông
vào, mọi việc cần phải cẩn thận là trên hết! Chút nguy hiểm ấy không đáng
mạo hiểm!”

“Ừm.” Lâm Dạ Hỏa gật đầu, sau đó nháy mắt mấy cái, nhìn Gia Cát

Âm, “Sau khi quay về ư? Can nương người muốn thả con đi á?”

Gia Cát Âm đưa tay chọt gáy hắn, “Bắt ngươi phải quay về chẳng qua

là để cho người ngoài nhìn vào thôi, ngươi không sợ truyền đi rồi bị người
ta chê cười hả… Mấy thứ công văn này Liễu đại gia đã sớm xem qua hết
rồi, chờ ngươi trở lại thì hoa cúc đã sớm tàn(15)!”

(15)Hoa cúc đã sớm tàn – Đây là một thành ngữ xuất phát từ tập tục

thưởng cúc vào ngày tết Trùng Cửu hay còn gọi là Trùng Dương mùng 9/9.
“Minh nhật hoàng hoa điệp dã sầu” – “Ngày mai hoa tàn bướm cũng
buồn”, ngày mai ở đây ám chỉ ngày hôm sau của lễ Trùng Dương, hoa cúc
đã héo úa, hàm ý rằng mọi chuyện đã muộn, cơ hội đã qua thì không thể
cứu vãn được nữa

“Ha ha.” Lâm Dạ Hỏa cười khúc khích.

“Ăn xong rồi thì ngươi mau đi giúp huynh đệ đi, mang cả Túc Thanh

theo nữa.” Gia Cát Âm cầm tẩu thuốc gõ mặt bàn một cái, “Nhớ lấy! Cẩn
thận là trên hết.”

“Vâng.” Lâm Dạ Hỏa gật đầu, vội vàng húp canh, đoán chừng lát nữa

bọn Triển Chiêu sẽ đi qua Ma Quỷ Thành trước khi đi thông qua lộ khẩu
đến thành Hỏa Luyện, hắn cứ ở chỗ đó chờ xem!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.