HAI MẶT CỦA THỜI GIAN - Trang 105

Anh à, chúng mình quen nhau chưa lâu. Những tật xấu của em, ngày

hôm nay, anh thấy chúng đáng yêu. Anh vẫn cười khi em luôn quên tắt xi
nhan, khi em vẫn nghĩ một đô chỉ bằng mười bốn nghìn, và cái cách em chu
mỏ khi bực tức. Nhưng anh ấy thì khác. Anh ấy không ngại nói em phải sửa
đi. Khi em vừa bước vào cửa, anh ấy lại cúi xuống xếp dép lên giá, khi em
chuẩn bị thò chân bật quạt, anh ấy sẽ nhanh tay hơn. Mỗi lúc em đứng lên,
anh ấy lại nhắc: “Nhìn ngăn bàn đi em, điện thoại đâu em, còn quên gì
không...”.

Em đã vài lần bù lu bù loa, anh ấy chưa bao giờ đánh em.
Bạn bè anh ấy có người không thích em.
Em cũng từng cong cớn nói em chả sợ, chả quan tâm. Em đã vênh lên

như thế tới khi anh ấy cười, anh ấy kể chuyện, anh ấy nói với em những lời
rất chân thành. Những điều thật đơn giản nhưng em đã khóc đấy, và em đã
hứa sẽ yêu thương gia đình, bạn bè của anh ấy như những người thương
yêu của mình. Em chẳng nỡ làm anh ấy buồn, dù em ngang bướng và cố
chấp lắm.

Anh à, em ngày hôm nay, người mà anh đã nói tốt đẹp đến mức khiến

anh rung động, trước khi gặp anh ấy, đã xấu xí biết bao...

Anh ấy chưa bao giờ dạy em, chỉ dùng năm tháng yêu thương khiến em

thay đổi.

Và em sẽ đợi, như anh ấy đã từng đợi em. Những điều tốt đẹp nhất trong

cuộc đời của anh ấy, em muốn tự mình mang đến.

Em không nhường cho ai khác được, thật đấy!
Vì anh ấy, em không thể yêu ai khác nữa!
Giày Đỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.