HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 291

- Mẹ kiếp! - D Artagnan vừa kêu vừa túm lấy tóc mình day lòng bàn tay, -
Ta phải dừng lại vậy! Đưa ngựa của cậu cho tôi, Porthos! Ơ này? Nhưng
cậu làm cái trò quỷ quái gì thế?
- Ôi, mẹ kiếp! Tôi ngã bây giờ - Porthos nói, - hay đúng hơn là con Bayard
qụy.
D Artagnan muốn đỡ anh dậy, trong khi Porthos cố rút chân ra khỏi bàn
đạp, nhưng anh trông thấy máu ộc ra ở mũi con ngựa.
- Thế là ba con rồi! - anh nói. - Bây giờ thế là hết tất cả rồi.
Vừa lúc ấy một tiếng ngựa hí vang lên.
- Sụyt! - D Artagnan nói.
- Cái gì đấy?
- Tôi nghe tiếng một con ngựa.
- Chắc là ngựa một ngươi nào đó trong bọn mình theo kịp.
- Không đâu, - D Artagnan nói, - Ở phía trước cơ mà.
- Thế lại là chuyện khác.
Porthos nói và đến lượt mình giỏng tai về phía mà bạn trỏ.
Mouston sau khi bỏ lại con ngựa trên đường cái lớn, đi bộ đuổi theo chủ và
vừa đến nơi nói:
- Thưa ông, còn Phébus không thể chịu đựng nổi, và…
- Im nào! - Porthos bảo.
Quả nhiên một tiếng hí thứ hai theo ngọn gió đêm thoáng qua.
- Đấy là từ phía trước chúng ta, cách đây trăm mét.
- Đúng đấy, ông ạ, - Mouston nói, - quả là ở cách ta năm trăm mét có một
ngôi nhà đi săn thỏ.
- Mouston, cầm lẩy súng ngắn, - D Artagnan bảo.
- Tôi cầm ở tay rồi, ông ạ.
- Porthos cầm lấy súng cậu ở trong bao.
- Đây rồi.
- Được! D Artagnan nói và cũng lấy súng của mình ra. - Bây giờ cậu hiểu
chứ, Porthos?
- Không rõ lắm.
- Chúng ta đi vì công việc của nhà vua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.