HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 361

- A! Nếu như bây giờ mà kẻ ấy biết những người kia là ai, thì chủ mình
nguy to.
- Gấp lên, gấp lên nào! - Người đao phủ kêu lên, hãy báo gấp cho ông chủ
biết nếu ông ấy còn sống; hãy bảo cho các bạn của ông ấy nữa. Hãy tin
rẳng cái chết của tôi sẽ không phải là sự kết thúc của câu chuyện phiêu lưu
khủng khiếp ấy đâu.
- Hắn đi đâu? - Grimaud hỏi.
- Về phía Paris.
- Ai đã ngăn hắn lại?
Hai nhà quý tộc trẻ đang đi tới quân đội. Một người được bạn kia gọi là tử
tước de Bragelonne.
- Và chính người thanh niên ấy đã dẫn gã mục sư đến cho ông à?
- Phải.
Grimaud ngước mắt lên nhìn trời nói:
- Phải chăng đó là ý Chúa?
- Tất nhiên rồi, - kẻ bị thương nói.
- Thế thì kinh hãi thật, - Grimaud lẩm bẩm. - Tuy nhiên mụ đàn bà ấy cũng
đáng kiếp. Ý kiến ông không phải thế nữa sao?
- Vào lúc chết, - gã đao phủ lại nói, - người ta thấy tội ác của các kẻ khác
chẳng thấm vào đâu so với những tội ác của mình.
Và hắn kiệt sức, nhắm mắt lại.
Grimaud đang bị giằng co giữa lòng thương hại không cho bác để mặc
người đó không được cứu chữa và nỗi lo sợ giục giã bác phải đi ngay để
mang cái tin mới mẻ này đến cho bá tước de La Fère thì nghe có tiếng động
ở hành lang và trông thấy chủ quán trở về cùng với nhà phẫu thuật mà cuối
cùng người ta đã tìm được Nhiều người tò mò đi theo sau; tin đồn về sự
biến lạ lùng này bắt đầu lan rộng.
Nhà phẫu thuật đến gần kẻ bị nạn hình như đã ngất.
- Trước hết phải rút con dao ra khỏi ngực đã - Ông ta vừa nói vừa lắc đầu
một cách đầy ý nghĩa.
Grimaud nhớ đến điều tiên đoán mà kẻ bị thương vừa mới nói lúc nãy và
quay mặt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.