HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 395

- Chính tôi là người ông tìm đây. Ông mang thư của ai đến Các hạ?
- Của tướng Olivier Cromwell(1), - Kẻ mới đến nói, - nhờ ông nói lại tên
đó với Các hạ và ra cho tôi biết Các hạ có thể tiếp tôi hay không?
Y đứng dậy trong một tư thế vừa âm thầm vừa kiêu hãnh rất đặc biệt với
những thánh đồ thánh giáo.
Sau khi đưa con mắt tra xét lên toàn thân người trẻ tuổi, Bernouin vào trong
văn phòng và truyền đạt lại những lời nói của sứ giả.
- Một người mang thư của Olivier Cromwell à? - Mazarin hỏi, - và người
ấy như thế nào?
- Thưa đức ông, một người Anh chính cống, tóc hung vàng, hung hung
đúng hơn là hoe vàng, mắt xanh xám, xám đúng hơn là xanh, phần còn lại
là kiêu ngạo và cứng cỏi.
- Bảo hắn đưa thư.
Bernouin từ văn phòng ra tiền sảnh nói:
- Ông hỏi bức thư.
Người trẻ tuổi đáp:
- Đức ông xem thư mà không có người mang thư. Nhưng để ông tin rằng
tôi thực sự là người mang thư, xin hãy nhìn xem.
Bernouin nhìn dấu niêm phong thấy bức thư đúng là của tướng Olivier
Cromwell, hắn sắp sửa quay vào văn phòng, thì người trẻ tuổi nói:
- Hãy nói thêm rằng tôi không phải là một người mang tin bình thường mà
là một phái viên đặc biệt.
Bernouin vào, sau mấy giây lại ra, giữ cửa mở và bảo:
- Mời ông vào.
Mazarin cần đến tất cả những sự đi đi lại lại ấy để hồi phục khỏi cơn xúc
động mà việc bảo tin có bức thư gây nên. Nhưng tâm trí ông có minh mẫn
đến đâu, ông vẫn không tin được lý do gì đã khiến Cromwell muốn liên lạc
với ông.
Người trẻ tuổi xuất hiện ở ngưỡng cửa văn phòng, một tay cầm mũ, một tay
cầm phong thư.
Mazarin đứng dậy và nói:
- Ông có mang thư uỷ nhiệm với tôi à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.