HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 570

- Ngài có điều gì chỉ giáo cho tôi?
- Tuân theo về mọi điểm người nhận thư này.
D Artagnan định hỏi thêm, thì Mazarin nói:
- Ông đi Boulogne-sur-Mer; đến quán Huy hiệu Anh quốc ông sẽ gặp một
người quý tộc trẻ tên là Mordaunt.
- Vâng, và tôi phải làm gì với người ấy?
- Đi theo anh ta tới nơi mà anh ta dẫn đến.
D Artagnan kinh ngạc nhìn giáo chủ.
- Dặn dò ông thế là đủ rồi, - Mazarin nói, - thôi đi đi.
- Nói đi đi thì dễ lắm, - D Artagnan nói, - Nhưng muốn đi phải có tiền mà
tôi thì chẳng có.
- A! - Mazarin gãi tai nói, ông nói là không có tiền à?
- Không có, thưa Đức ông.
- Thế cái nhẫn kim cương tôi cho ông hôm qua đâu?
- Tôi muốn giữ nó làm kỷ niệm của Đức ông.
Mazarin thở dài.
- Thưa Đức ông, ở nước Anh sinh hoạt đắt đỏ lắm, nhất là với tư cách phái
viên đặc biệt.
- Hừm! - Mazarin nói. - Đó là một nước rất thanh đạm và sống giản dị từ
khi có cách mạng nhưng không sao.
- Ông mở ngăn kéo và lấy ra một túi nhỏ.
- Ông nói thế nào về một nghìn êquy này?
D Artagnan bĩu môi dưới dài thè lè ra và nói:
- Thưa Đức ông, tôi nói rằng thế là ít, vì chắc chắn là tôi sẽ không đi một
mình.
- Tôi đã tính rồi, - Mazarin đáp, - Ông Du Vallon sẽ cùng đi với ông, cái vị
quý tộc xứng đáng ấy; vì rằng, ông d Artagnan thân mến ạ, sau ông thì chắc
chắn là tôi yêu quý con người Pháp quốc ấy hơn cả.
D Artagnan bèn trỏ vào cái túi tiền mà Mazarin vẫn giữ khư khư và nói:
- Thưa Đức ông, nếu ngài yêu quý ông ta đến thế thì, ngài hiểu cho rằng…
- Được rồi. Vì coi trọng ông ta, tôi đưa thêm hai trăm êquy.
- Đồ bần tiện, - D Artagnan lẩm bẩm, rồi nói. - Nhưng ít ra thì khi trở về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.