HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 754

- Porthos, Grimaud nhắc lại và lại bắt đầu một con toán mới.
Blaisois nói với Mousqueton:
- Tôi nghe nói portos là một thứ rượu vang ngon tuyệt của Tây Ban Nha.
- Ngon tuyệt! - Mousqueton vừa đáp vừa liếm mép, - Ngon tuyệt. Trong
hầm của ông nam tước đở Bracieux có thứ rượu ấy.
Gã Blaisois thật thà bảo:
- Giá chúng ta nài bọn Anh bán cho một chai nhỉ?
Mousqueton chợt trở lại với những bản tính ăn trộm cũ hắn nói:
- Bán à! Chàng nhỏ ơi, người ta thấy rõ là cậu chưa có kinh nghiệm việc
đời. Tại sao lại đi mua trong khi có thể lấy được.
- Ấy à? - Blaisois đáp - Thèm muốn của người khác - hình như là điều cấm
đấy!
- Ở đâu nào - Mousqueton hỏi.
Trong những điều răn của Chúa hoặc Nhà thờ gì đó tôi không nhớ rõ.
Nhưng điều tôi biết là có câu:
Của người khác
Chớ có thèm,
Vợ người ta
Chớ tòm tem.
Bằng giọng kẻ cả nhất, Mousqueton nói:
- Lại một lý sự trẻ con. Phải trẻ con. Tôi xin nhắc lại, ông Blaisois ạ. Tôi
xin hỏi ông, trong các kinh Thánh có chỗ nào ông thấy nói rằng bọn Anh là
người đồng loại của ông không?
- Đúng là không thấy ở đâu cả, hoặc giả là tôi không nhớ.
- Lý sự của trẻ con, tôi xin nhắc lại, - Mousqueton nói - Blaisois thân mến
ơi, nếu cậu đi chinh chiến mười năm như Grimaud hoặc tôi đây, cậu sẽ biết
phân biệt của người khác với của kẻ thù. Tôi nghĩ rằng do người Anh là
một kẻ thù, mà rượu vang porto kia lại là của người Anh; vậy thì nó là của
chúng ta, vì chúng ta là người Pháp. Cậu không biết câu cách ngôn này ư:
Của quân thù tha hồ mà lấy.
Tài lém miệng ấy được nhấn mạnh bằng tất cả quyền uy mà Mousqueton
rút ra từ kinh nghiệm lâu đài khiến Blaisois kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.