Hắn cúi đầu như để suy ngẫm và đột nhiên ngẩng đầu lên như một kẻ được
trang bị một lý lẽ không thể cưỡng nổi. Hắn nói:
- Ông Mousqueton ơi, thế các vị chủ của chúng ta có tán thành ý kiến của
ông không?
Mousqueton mỉm cười khinh khỉnh và nói:
- Có lẽ tôi phải đến quấy rầy giấc ngủ của các vị công hầu trứ danh ấy để
nói rằng: "Thưa các ngài, tên Mousqueton, đầy tớ của các ngài đang khát,
các ngài cho phép nó uống không ạ?" Tôi xin hỏi các bạn, tôi khát hay
không thì có can hệ gì đến ông de Bracieux?
Blaisois lắc đầu nói:
- Thứ rượu ấy đắt lắm.
- Blaisois ơi, - Mousqueton nói, - Dù có là vàng nước uống được chăng
nữa, thì các ông chủ của chúng ta cũng chẳng nhịn đâu. Nên biết rằng, nam
tước de Bracieux khá giàu để uống một mình một thùng rượu portos, dẫu
phải trả mỗi giọt rượu một pistol.
Càng lúc càng vênh vang hãnh diện, Mousqueton nói tiếp:
- Mà các ông chủ đã không nhịn rượu thì việc gì các đầy tớ lại nhịn?
Rồi Mousqueton cầm lấy bình rượu bia đem dốc hết ra ngoài cửa sổ thành
tàu và oai vệ tiến đế phía cửa thông ra khoang tàu.
- A, a. - Hắn nói, - Cửa đóng rồi? Cái bọn quỷ sứ Anh cát lợi này là đa nghi
quá nhỉ?
- Cửa đóng à? - Blaisois nói với giọng thất vọng không kém. - Khổ thân tôi,
bụng tôi càng nôn nao dữ.
Mousqueton quay về phía Blaisois với bộ mặt thật là thảm hại, rành rành là
hắn chia sẻ đến cao độ nỗi thất vọng của thằng bạn trẻ.
- Cửa đóng! - Hắn nhắc lại.
- Nhưng mà, - Blaisois nói ướm, - Anh Mousqueton ơi tôi đã nghe anh kể
rằng, hồi còn trẻ có lần ở Chantilly anh đã nuôi nấng chủ anh và bản thân
anh bằng cách đánh bẫy chim trĩ, câu cá chép và quăng thòng lọng các chai
rượu thì phải.
- Tất nhiên, - Mousqueton đáp, - Hoàn toàn đúng như vậy, và Grimaud kia,
có thể nói cho cậu nghe. Nhưng mà hầm rượu có cửa thông gió, và rượu