HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 758

Từ cuối hầm tàu. Grimaud bảo:
- Cái áo choàng.
- Đúng thế. - Mousqueton nói.
- Bác ấy muốn gì? - Blaisois hỏi.
- Bịt lỗ hổng bằng cái áo choàng.
- Để làm gì cơ?
- Sao mà ngốc thế? - Mousqueton nói. - Nếu có ai vào thì sao?
- À, đúng thật! - Blaisois kêu lên với niềm thán phục ngày càng rõ rệt. -
Nhưng như thế thì bác ấy trông rõ sao được.
- Grimaud lúc nào cũng nhìn rõ, - Mousqueton đáp, - Ban đêm cũng như
ban ngày.
- Bác ấy sướng nhỉ, - Blaisois nói, - Ban đêm không có đèn nên thì tôi cũng
chẳng đi nổi hai bước mà không cụng dầu.
- Ấy là vì không phục vụ trong quân ngũ. - Mousqueton nói.
Nếu có thì cậu đã học được cách lấy một cái kim từ trong lò ra.
- Nhưng thôi, im lặng! Hình như có người đến.
Mousqueton hú một tiếng sáo báo động quen thuộc với bọn đầy tớ hồi còn
trẻ, rồi ngồi vào bàn và ra hiệu cho Blaisois làm theo.
Blaisois tuân lời.
Của mở. Hai người trùm áo choàng xuất hiện. Một người lên tiếng:
- Ồ, ồ! Mười một giờ mười lăm rồi mà chưa đi ngủ à? Thế là trái điều lệnh
đấy. Mười lăm phút nữa phải tắt hết đèn đóm và mọi người phải ngáy đều
rồi.
Hai người bước đến cái cửa khoang nơi Grimaud đã chui vào, mở cửa, đi
vào và đóng cửa lại:
Blaisois run rẩy nói:
- Thôi chết rồi, bác ấy nguy to.
- Grimaud cáo già lắm! - Mousqueton lẩm bẩm.
Và họ đợi chờ, dỏng tai nghe và nín thở.
Mười phút trôi qua, trong khi đó không có tiếng động gì đáng nghi ngại là
Grimaud bị lộ.
Cánh cửa lại mở, hai người khoác áo choàng đi ra và khép cửa lại cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.