HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 186

nhớ lại một tội ác làm cho gã khiếp sợ và mỗi lần nhớ
đến, gã chỉ có lo âu. Thế mà những điều sỉ nhục lại
bỗng nhiên từ bóng tối trồi ra ! Những người bạn cũ
ngày xưa của gã tự dưng xuất hiện ! Jodot bám riết gã
đến tận đây. Người ta lại quấy nhiễu gã. Làm thế nào
được ?

Vấn đề đặt ra là một vấn đề không bàn cãi được

nữa. Dù muốn hay không, gã cũng phải nghe theo, có
nghĩa là làm cho cô con gái đỡ đầu của gã bị quấy
rầy, day dứt, cưỡng bức cô phải nói. Gã đành phải
quyết định làm như thế. Chính gã, cũng bị ép buộc,
thôi thúc, vả lại bởi sự cần thiết phải biết, vì có như
vậy gã mới giàu có và sự cần thiết ấy lại một lần nữa
xâm chiếm trí óc gã. Kể từ đấy không có ngày nào lại
không xảy ra việc tra hỏi, cãi cọ và dọa dẫm. Cô bé
khốn khổ bị vây dồn về tư tưởng cũng như trong ký
ức của mình, ở phía sau cánh cửa đóng kín này, cô bé
đã giấu kín một nhóm nhỏ nhoi những hình ảnh và ấn
tượng từ hồi hoàn toàn còn bé bỏng, bây giờ người ta
gõ dồn dập. Cô muốn sống yên ổn, người ta không
cho. Cô muốn vui đùa, chính đôi khi cô cũng vui đùa,
lui tới chơi bời với bạn bè, đóng kịch, ca hát... Nhưng
khi về thì đấy là nỗi thống khổ từng phút, từng giây.

Một nỗi thống khổ bao hàm cả điều bỉ ổi thực sự

mà tôi dám gợi lại: Tình yêu của Brégeac. Chúng ta
không nói đến điều ấy nữa, về việc ấy ông cũng biết
như tôi, Marescal ạ, vì ngay khi ông thấy Aurélie
d’Asteux thì giữa Brégeac và ông là sự căm ghét ghê
gớm của hai kẻ tình địch.

Chính như vậy mà dần dần sự chạy trốn đối với

người nữ nạn nhân là lối thoát duy nhất là có thể làm
được. Cô được một nhân vật cổ vũ khích lệ về việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.