HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 8

người Anh, với những dải băng lượn sóng, ăn mặc
không sang trọng bằng, nhưng hợp kiểu cách của
người con gái Paris. Có ba đứa trẻ ăn mặc rách rưới
vây quanh nàng. Nàng đã phân phát cho chúng những
chiếc bánh ngọt và cho chúng mỗi đứa một cốc xi-rô
lựu. Nàng đã gặp chúng hồi nãy ở cửa ra vào, cho
chúng ăn uống để có được niềm vui khi thấy những
cặp mắt của chúng sáng lên vui sướng và những đôi
má lem luốc sữa kem. Chúng không dám nói chuyện
vì miệng chúng còn đầy ứ bánh. Nhưng chúng là trẻ
con nên nàng càng thú vị đùa giỡn thả cửa với những
gương mặt hồn nhiên ấy. Nàng chuyện trò vui vẻ với
chúng: “Chúng ta nói gì với cô gái đi nhỉ ?... Nói to
lên nào... Cô chưa nghe rõ... Không, cô không phải là
bà... Phải nói là cô, cám ơn cô...”

Rame de Limégy bị chinh phục ngay bởi hai điều:

sự vui vẻ, vô tư và hồn nhiên của khuôn mặt cô gái,
và sự quyến rũ sâu sắc của cặp mắt màu lục như ngọc
bích có vân vàng ấy. Người ta không thể nào rời mắt
được khi đã một lần nhìn thấy.

Với cặp mắt như thế, thường thì rất lạ, đượm buồn

hay suy tư và có thể là biểu hiện thường tình của cả
hai. Nhưng ngay khi ấy chúng ánh lên rạng rỡ của
cuộc sống mãnh liệt hoà cùng với những đường nét
khác trên khuôn mặt như khoé miệng tinh nghịch,
những cánh mũi phập phồng và đôi má lúm đồng tiền
tươi tắn.

Raoul tự nhủ: “Những niềm vui tột đỉnh hay

những nỗi đau thương quá mức ? Không có điểm
trung dung cho hai hạng người ấy”.

Anh quay mặt lại phía cô gái người Anh. Nàng

thật đẹp, một cái đẹp khoẻ khoắn, thân hình cân đối
và tầm vóc thanh thoát. Nhưng cô gái có cặp mắt màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.