HAI TRĂM NĂM CŨ - Trang 192

của ông ta số 4567.

Trần Văn Kim vẫn đứng bên cửa sổ, cúi đầu đọc bài báo của Joseph,

được cắt ra kẹp trền một chiếc kẹp, một lúc sau anh bước đến ngồi
xuống bàn, kéo ra một tập giấy trắng rồi cầm cây viết trên túi áo, hý
hoáy viết.

“Tôi đã nhìn thấy anh giữa đám người bên ngoài đó. Tôi sẽ đến
gặp anh vào bảy giờ rưỡi ngày mai bên trong cổng viện Tuileries,
cuối đường Castiglione. Có lẽ anh muốn nghe tin tức của con gái
anh là Tuyết, cũng như những tin về các âm mưu lừa phỉnh của
Kissinger và các chuyên viên hòa đàm Hoa Kỳ đang diễn ra trong
căn nhà này.
Trần Văn Kim.”

Sau khi ghi tên mình vào bên dưới, Trần Văn Kim xếp tờ giấy, bỏ

vào một phong bì, cẩn thận dán lại, đoạn đưa bức thư cho người phụ tá.

— Anh dùng vô tuyến gọi một phóng viên của chúng ta, bảo y đến

đây. Đưa lá thơ này cho anh ta và bảo anh ấy trao cho Joseph Sherman.
Nhớ nói với y là tôi sẽ theo dõi từ bên trong này.

Khi một người phóng viện Cộng Sản Pháp trao lá thơ cho Joseph, thì

bên trọng căn nhà Trần Văn Kim thấy Joseph khẽ cau mày, bối rối tràn
lên mặt. Thật sự thì Joseph chưa hề quen biết với người đồng nghiệp
vừa trao thơ cho anh bao giờ. Trần Văn Kim chăm chú theo dõi Joseph
xé thơ ra đọc. Joseph ngơ ngác ngẩng đầu lên, nhìn vào căn nhà sau khi
đọc vội những dòng chữ trong lá thơ, nhưng Kim đã vội ẩn mình bện
sau màn cửa.

Bên dưới tầng trệt của căn nhà này, giọng nói khàn khàn của

Kissinger vang lên nghe rõ mồm một với giọng Anh ngữ đặc âm Đức
ngữ. Giọng nói trầm trầm thỉnh thoảng lại vút lên cao thật khó nghe vô
cùng. Viên cố vấn An Ninh Quốc Gia Hoa Kỳ báo cho Lê Đức Thọ
biết, là vì phái đoàn Bắc Việt cố tình làm ngưng trệ cuộc nói chuyện
này và đã đưa ra nhiều điều khó hiểu, cho nên Hoa Kỳ không kịp chuẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.