HẢI YÊU - Trang 296

Một vị quản gia trung niên sống lưng thẳng tắp như ruột bút khom lưng
chào Victor đầy cung kính, gọi một tiếng: “Cậu chủ nhỏ”. Sắc mặt của anh
chàng bác sĩ trong nháy mắt trở nên rất khó coi.

Lên xe ngựa, biểu cảm mỉa mai chua cay cực phong phú của anh ta liền bị
giấu đi, thay vào đó là vẻ lạnh lùng như mặt nạ.

“Nói rõ ràng trước, tôi là người đã tách riêng, giờ cũng đã mất quyền thừa
kế, lần này chỉ phụ trách việc bắc cầu giật dây, thành hay bại không phải là
trách nhiệm của tôi đâu đấy”.

Hayreddin nhẹ nhàng gật đầu, dùng giọng nói trầm ổn vững vàng an ủi:
“Đừng lo lắng thế, cậu chỉ tới làm việc thôi, có phải về nhà thăm người
thân đâu”.

“Hừ... nơi này luôn khiến tôi cảm thấy không thoải mái”.

Qua một lúc, Nick trước giờ vẫn rất hiếm khi hỏi đến nội dung nhiệm vụ
đột nhiên mở lời: “Thuyền trưởng? Ngài muốn gửi tiền vào ngân hàng của
gia tộc Medici à?”

“Nếu may mắn, tôi lại càng hy vọng có thể kiếm chút đỉnh từ Lorenzo, ví
dụ như bán cho ông ta vài thứ chẳng hạn”. Hayreddin nói đầy ẩn ý. Người
hắn vừa nhắc đến chính là cháu trai của vị Lorenzo ba mươi năm về trước,
được gọi là Lorenzo II, là người đứng đầu đương nhiệm của gia tộc Medici,
và là kẻ thống trị thực tế của Florence.

“Sao, có vấn đề gì?”

Nick không trả lời, trong vô thức duỗi tay ra nắm chặt lấy lưỡi hái bên
trong túi vải, vẻ hưng phấn thoải mái khi tới Florence bị cuốn trôi sạch sẽ.

“Không có vấn đề gì. Chỉ là nếu thuyền trưởng muốn cướp ngân hàng, tôi
cần phải chuẩn bị tâm lý một chút đã”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.