HẢI YÊU - Trang 373

kinh sợ, hoặc lẽ hắn đang suy nghĩ xem làm cách nào để băm vằm tên gian
phu đó ra cho cá ăn? Nick suy nghĩ rất lung, chỉ sợ nói sai một câu sẽ dẫn
đến hậu quả không thể cứu vãn.

“Kìm nén bi thương… chuyện này, nhân tiện…”. Nàng lắp ba lắp bắp an ủi
con sư tử thoạt nhìn thì có vẻ bình tĩnh nhưng có khả năng đang âm thầm
nổi dông bão.

“Kìm nén bi thương gì cơ? Cô ấy sẽ kết hôn vào tháng sau, tôi sẽ sai người
gửi của hồi môn về Algiers”. Hayreddin cười nói, “Tôi muốn hỏi cô có
định nhân tiện nhắn nhủ đôi lời gì không, cô đã bôi không ít dầu của người
ta rồi còn gì”.

Đầu Nick hoàn toàn mơ hồ.

“Tôi cứ tưởng… cứ tưởng thuyền trưởng ngài sẽ rất tức giận…”

“Tôi mừng thay cho cô ấy”. Hayreddin nói đầy chân thành, “Quanh năm
suốt tháng phần lớn thời gian tôi đều lênh đênh trên biển, nơi đó cũng chỉ là
những căn phòng trống trải, chẳng có ý nghĩa gì hết. Huống hồ năm đó tôi
cũng đã nói rõ ràng với các cô ấy rồi, tìm được người mình thích thì có thể
rời đi bất cứ lúc nào”.

Cuối cùng Nick cũng nhớ ra những lời Hayreddin nói khi nhắc tới hai cô
gái ở trong tòa lâu đài, “món quà không thể không nhận”. Đối với những
món quà được tặng, hắn không bao giờ thấy yên tâm, hiện giờ cô ấy muốn
đi, Hayreddin cũng không có ý níu giữ.

Sẽ không được gặp cô gái dịu dàng ôm mình mỗi khi ngủ trưa đó nữa, Nick
hơi rầu rĩ, “Thuyền trưởng, ngài thật là rộng lượng”.

Hayreddin nhìn thấy dáng vẻ buồn bã của nàng, cười nói: “Cũng chưa chắc.
Nếu cô dám tùy tiện ăn máng khác, thì đừng có mơ đến hoa hồng và tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.