HẢI YÊU - Trang 379

Nick đang nằm bò trên chiếc bàn bên cạnh Hayreddin, gặm cán bút trầm tư
suy nghĩ.

Hayreddin bấm đồng hồ thúc giục: “Đã cho cô quá cả gấp đôi thời gian mà
vẫn không tính ra à? Nếu là trên chiến trường thì thuyền của cô đã bị bắn
thành bó đuốc mười lần rồi đấy!”

Nick mặt mày đăm chiêu ủ dột, miệng hóp lại như ăn phải một quả ô liu
thối: “Thuyền trưởng, tôi thực sự không am hiểu lĩnh vực này đâu, lẽ nào
không thể để đám hoa tiêu kia tính toán mấy thứ khoảng cách, tốc độ gió,
thời gian ngớ ngẩn này sao?”

“Mục đích bắt cô tính toán những thứ này không phải là vì các con số, mà
là muốn tập cho quen, nếu như chủ soái không thể ước tính được đại khái,
thì không thể nào đánh trận được. Lúc cô tiếp cận mạn thuyền chẳng nhẽ
định lôi bút ra tính toán khoảng cách của kẻ địch chắc? Dùng cảm giác!
Dùng kinh nghiệm! Biến mỗi chiếc thuyền thành một con người, suy nghĩ
xem lưỡi hái của cô có thể vung lên được bao xa, sau đó thay vào trong tầm
bắn đại pháo, cô sẽ biết lúc nào thì nên ra tay.”

Nick có vẻ như đang rất tập trung ghi lại những lời nói của thuyền trưởng
vào một cuốn sổ nhỏ, ngay cả Victor bước vào cũng không nhìn thấy.

“Sáng nay chỉ đến đây thôi, đến nhà ăn ăn cơm trưa đi”. Thuyền trưởng
tuyên bố tan học, Nick sung sướng nhét quyển sổ vào trong túi, theo đường
tắt nhảy từ cửa sổ ra ngoài.

Victor chọn một chiếc đệm mềm trông có vẻ mới nhất để ngồi, châm biếm
nói: “Ngài chơi trò chơi chăm sóc và giáo dục này thật đúng là không biết
mệt, muốn bồi dưỡng con nhóc chết tiệt đó thành cánh tay đắc lực chắc?
Màn thách thức này thực sự khó mà tưởng tượng nổi.”

“Mỗi một cây gỗ trưởng thành đều bắt đầu từ những cây non, tôi chỉ tin
tưởng những người do chính tay mình kèm cặp.” Hayreddin cắm cây bút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.