HẦM TRỮ ĐÔNG - Trang 137

“Tôi ngờ rằng chúng ta đang bị chơi xỏ, sếp ạ.”
“Vì sao?”
“Cảm giác. Cô ta không phải con ngốc và mọi chuyện quá dễ dàng.”
“Friar, cậu thấy sao?”
“Nhảm nhí, thưa sếp. Cuốn nhật kí thì dễ thật, tôi thừa nhận, nhưng con

dao được giấu rất kĩ. Jansen đã rà cả bức tường và không biết gì về cái két.”
Cậu ta nhìn thẳng vào McLoughlin với ánh mắt hằn học. “Trung sĩ đã lần ra
đấy.”

Walsh suy nghĩ trong vài phút. “Chà, dù sao cũng đã thế rồi, nên nếu có

bị chơi xỏ, thì hãy thử tìm ra lý do vi sao. Jansen, cậu mang cái này về sở
và lấy dấu vân tay trước khi tôi đưa cô Cattrell tới. Friar, ở lại đây và ra
ngoài giúp mọi người một tay. Andy, tôi nghĩ cậu nên thay tôi chịu trách
nhiệm ở chỗ cô Maybury.”

“Thưa sếp,” McLoughlin lẩm bẩm. “chẳng phải sẽ tốt hơn nếu để tôi

điều tra cuốn nhật kí sao? Friar nói cũng đúng, hẳn phải có những ám chỉ
ẩn giấu trong đó.”

Walsh chăm chăm nhìn anh rồi gật đầu. “Có lẽ vậy. Cứ lấy tất cả những

thứ cậu cho rằng có liên quan đến vụ án và để trên bàn tôi trước khi tôi nói
chuyện với cô ta.” Ông quay vào phòng và đóng cửa lại.

Friar bám gót McLoughlin xuống hành lang. “Đồ khốn nhà anh!”
McLoughlin nhe răng cười xảo quyệt. “Đặc quyền có cái lợi của đặc

quyền mà, Friar.”

“Anh có nghĩ cô ta sẽ kiện không?”
“Tôi không nghĩ thế đâu.”
“Phải rồi.” Friar ngừng lại để châm thuốc. “Jansen và tôi đều trong sạch,

dù anh có nhìn theo chiều hướng nào đi nữa.” Cậu gọi với theo
McLoughlin. “Nhưng tôi biết thừa mấy vết lằn trên cổ cô ta từ đâu mà có.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.