"Thế không phải à?"
"Quỷ thật, không. Chị nên nhìn mấy thứ đó - tất cả đều màu xanh sáng,
vàng cam, và tím. Mấy cái khăn chết tiệt đó sẽ khiến chị gần như phải mù
mắt chỉ vì nhìn chúng. Dẫu sao, bà ấy cũng luôn có bánh quy Nilla Wafers
và bia không cồn chờ bọn em. Đôi khi người già trở nên thực sự cô đơn và
làm những chuyện kỳ cục chỉ để có ai đó nói chuyện cùng."
Đôi mắt nâu của Tanya nhìn chằm chằm vào anh, và cái cau mày của cô
sâu hơn. "Đó là những gì sẽ xảy ra với em nếu em không tìm ai đó để chăm
sóc cho mình đấy."
Những phụ nữ trong gia đình anh vẫn luôn thúc giục anh về đời sống yêu
đương. Nhưng kể từ khi anh bị bắn, mẹ và các chị anh đã tăng cường nỗ lực
để thấy anh kết hôn một cách hạnh phúc. Họ đánh đồng hôn nhân với hạnh
phúc. Họ muốn anh ổn định như phiên bản cuộc sống ấm cúng tốt lành của
họ, và trong khi anh hiểu nỗi lo của họ, họ vẫn khiến anh phát điên lên
được. Anh không dám để họ biết rằng anh thực sự đã có vài suy nghĩ
nghiêm túc. Nếu anh làm thế, tất cả họ sẽ chồm lên anh như chim ác là trên
một cái xác.
"Chị biết một phụ nữ thực sự tử tế..."
"Không," Joe cắt ngang, thậm chí không sẵn sàng xem xét một trong
những cô bạn của chị gái anh. Anh có thể tưởng tượng từng chi tiết nhỏ đều
được báo cáo lại với gia đình anh. Anh đã ba lăm, nhưng các chị anh vẫn
đối xử với anh như kiểu anh mới có năm tuổi. Như kiểu anh không thể tự
tìm thấy mông của chính anh nếu họ không bảo anh rằng nó ở tận cùng
xương sống ấy.
"Vì sao?"
"Em không thích phụ nữ tử tế."