Kelvin tìm kiếm dấu hiệu ghen tuông nhưng chẳng thấy gì. Anh đã thấy
cái cách Joe chạm vào Gabrielle đầy sở hữu, và đã chứng kiến họ hôn nhau
sáng nay. Trong khoảng thời gian dài mà anh quen biết cô, cô luôn đắm
đuối những anh chàng cao, gầy. Anh chàng này khác hẳn. Anh chàng này
toàn thân cơ bắp lực lưỡng và mạnh mẽ cục súc. Cô chắc là đang yêu. "
Chúng tôi đã đi chơi vài lần, nhưng chúng tôi làm bạn thì tốt hơn," anh ta
trấn an Joe. Thực ra thì, anh ta đã thích cô nhiều hơn là cô thích anh ta.
"Anh không có gì phải lo lắng hết."
"Tôi không lo lắng. Tôi chỉ tò mò thôi."
Kelvin luôn ngưỡng mộ sự tự tin, và Joe có vô số. Nếu người đàn ông có
một khoản thu nhập tử tế bên cạnh vẻ đẹp mã, Kelvin chắc sẽ ghét hắn ra
mặt. Nhưng hắn ta thực là một kẻ thảm hại đến nỗi Kelvin không cảm thấy
tự ti tí nào. "Tôi nghĩ anh chắc sẽ tốt cho Gabrielle đấy," anh nói.
"Sao lại thế?"
Bởi vì anh muốn cô xao nhãng trong mấy ngày tới, và Joe dường như
chiếm cứ được cô hoàn toàn. "Bởi vì không ai trong hai người mong đợi
quá nhiều," anh trả lời và quay về văn phòng. Anh lắc đầu khi bước lại vào
phòng và ngồi vào bàn làm việc. Bạn trai của Gabrielle là một tên bại trận
thảm hại hoàn toàn hạnh phúc với việc kiếm sống qua ngày.
Không phải Kelvin. Anh không được sinh ra đã giàu có như Gabrielle,
hay trông đẹp mã như Joe. Thay vào đó, anh sinh ra là con thứ sáu trong
một gia đình theo đạo Mormon có mười một đứa con. Với nhiều trẻ con
đến thế gói gọn trong một nông trang nhỏ, thật dễ bị bỏ qua. Ngoại trừ sự
bíến đổi chút ít trong màu tóc và khác biệt rõ ràng về giới tính, lũ trẻ nhà
Carter trông đều như nhau hết.
Ngoại trừ một lần một năm vào dịp sinh nhật, chẳng có sự chú ý đặc biệt
nào dành cho cá nhân mỗi đứa trẻ. Chúng đựoc đối xử như một thể. Một