HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 50

Những lời của lão thái thái nói ra đầy khí phách, mọi người im lặng,

không dám nói thêm, Thẩm Minh Tân vội vàng nhận lỗi: - Là con không
tốt, sau này con không dám nói những lời như vậy nữa.

- Ngay cả nghĩ cũng không được nghĩ đến nữa, càng nghĩ càng hận,

càng nghĩ đến lại càng khó chịu. Lão thái thái mặt lạnh như tiền quát lớn.

Tứ bá mẫu Phùng Thị trừng mắt nhìn chồng mình một cái, vội vàng

tiến lên đỡ lấy lão thái thái, vỗ nhẹ phía sau lưng bà nói: - Nương thân, lão
nhân gia người đừng nên tức giận nữa, tướng công chàng không phải cố ý
khiến nương thân tức giận đâu, người tức giận ảnh hưởng đến sức khỏe thì
không hay, mau ngồi xuống, bình tâm tĩnh khí nào.

Lão thái thái cũng không nhiều lời, lại ngồi xuống ghế, nghỉ ngơi

trong chốc lát lại rồi mới nói: - Vừa rồi ta đã nói qua, việc tuyển người
trong đám trẻ để đi học, các ngươi đừng quá lo lắng, qua vài năm nữa, nếu
đại lang không trúng cử, liền trở về dạy học cho bọn nhỏ, còn nếu trúng cử,
vậy thì tốt rồi, đến lúc đó sẽ cho toàn bộ bọn trẻ đến trường học.

Thẩm Khê nghe được những lời này, trong lòng cũng không hề vui

mừng.

Đợi khi Đại bá thi xong hai lần thi Hương, lúc đó đã là chuyện của sáu

năm sau, sáu năm phải sống ở nơi thôn dã này, đến lúc đó mà muốn đi học,
thì đã quá muộn rồi.

Lối thoát duy nhất hiện tại chính là phải nắm được cơ hội trước mắt

này.

Nhị bá mẫu tròng mắt đảo như rang lạc, hỏi: - Không biết trong lòng

mẹ đã chọn ai chưa?

Lão thái thái nghe vậy, khẽ lắc đầu: - Nhân tuyển thì cũng có, nhưng

cũng biết các ngươi khó mà chấp nhận, hơn nữa các ngươi đều vô cùng coi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.