HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1070

Cách đó không xa, một nam tử mặc áo đỏ nhìn bọn họ, môi mỏng như

hoa anh đào mím chặt. Thân thể giật giật, muốn đi tới, nhưng cuối cùng vẫn
đứng nguyên tại chỗ, nhìn bọn họ. . . . . .

Sau một lúc lâu, hắn đẩy nàng ra: "Được rồi, đừng khóc. Hôm nay là tiệc

đầy tháng của đường đệ, nàng đã làm mẫu thân rồi, tại sao còn có thể khóc
sướt mướt như vậy chứ!"

Môi mỏng lạnh lẽo nâng lên một nụ cười yếu ớt, mắt lạnh mang theo

chút hài hước nhìn nàng. . . . . .

Hắn hi vọng có thể ôm nàng vĩnh viễn, nhưng hắn biết hắn không thể.

Nàng yêu hoàng thúc, mà mình cũng đã cảm nhận được khí tức của hoàng
thúc. Chắc thúc ấy đang đứng cách đây không xa nhìn bọn họ, hắn không
thể trở thành gánh nặng của nàng, càng không thể tạo thành hiểu lầm giữa
nàng và hoàng thúc. . . . . .

Xoa xoa lỗ mũi, nước mắt lưng tròng nhìn của hắn: "Hiên Viên Ngạo,

ngươi có phải hận ta lắm đúng không?"

"Không có." Cái vấn đề này làm cho hắn có chút dở khóc dở cười, hắn

đối với nàng chỉ có yêu, làm sao hận được?

Lau nước mắt: "Vậy. . . . . . Vậy chúng ta vẫn là bằng hữu chứ?"

"Nếu như nàng hi vọng như vậy, vậy cả đời này chúng ta đều là bằng

hữu!" Nếu như kiếp này bọn họ nhất định vô duyên, vậy hãy để cho hắn lấy
thân phận bằng hữu đi bảo vệ nàng đi.

"Vậy sau này ngươi cưới cháu dâu phải mời ta đi uống rượu mừng đó!

Như vậy mới có thể chứng minh ngươi thật sự xem ta là bằng hữu." Mặt
nàng tràn đầy đau lòng nhìn hắn, thì ra bất tri bất giác, người bằng hữu này
ở trong cảm nhận của nàng đã chiếm vị trí quan trọng như vậy. Nàng vốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.