Hai người răng môi đụng nhau, Hiên Viên Vô Thương không dám tin
trừng mắt to. . . . . . Cảm thụ được trên môi cảm xúc mềm mại . . . . . .
Tiếp theo, thấy người nọ đứng lên, cực kì lên mặt cười lớn một tiếng:
"Hô hô, này không phải cho lão nương hôn sao !"
Đình Vân ở bên ngoài thùng xe ngựa tay run lên, roi ngựa trong tay thiếu
chút nữa bay ra ngoài. . . . . . Hôn? Vương gia? Vậy. . . . . .
Vương gia thực xin lỗi người ! Nhớ lại hung hăng nhìn ngó con ngựa
không tốt kia , một cây roi quất xuống , súc sinh vô dụng , chạy nhanh lên !
Trong sạch của Vương gia đều đã hủy ở trên tay ngươi rồi !
Rồi sau đó trong thùng xe lại truyền ra một câu để cho hắn suýt nữa rơi
xuống xe ngựa. . . . . . Giọng nữ dũng cảm truyền đến: "Yên tâm, tôi hôn
anh, nhất định sẽ đối với anh phụ trách tới cùng !"
Ngay sau đó, hắn càng thêm một loại kích thích muốn đập đầu đến chết ,
bởi vì lập tức lại truyền ra thanh âm của Vương gia nhà hắn : " Được , Tam
nhi nói sẽ đối với người ta phụ trách, vậy thì nhất định phải phụ trách a...,
nếu không người ta sẽ không thuận theo."
Ông trời ơi ! Vương gia người điên rồi?
Câu nói kia là Hiên Viên Vô Thương suy nghĩ khiếm nhã mà thốt ra ,
nhéo nhéo mi, chẳng lẽ. . . . . .
Lập tức nhẹ cười, cảm thấy thoải mái, thôi, động tâm lại như thế nào? Đi
theo tâm của chính mình đi. . . . . .
"Uh`m! Đó là tất yếu ! Chờ thêm mấy ngày tôi đạp Hiên Viên Ngạo, liền
cho anh một danh phận!" Vũ Văn Tiểu Tam sờ sờ khuôn mặt xinh đẹp của
hắn , vui rạo rực mở miệng bảo chứng, hóa ra Hiên Viên Vô Thương thích