nàng cảm thấy không khí có chút quái dị nhỉ ?
Hiên Viên Triệt gương mặt búng ra sữa đáng yêu treo lên nụ cười đầy
thâm ý. . . . . .
Đến chỗ ăn cơm, Vũ Văn Tiểu Tam giựt giựt khóe miệng, một cái bàn
dài đến mười mét đặt ở chính giữa phòng, khăn trải bàn màu vàng sáng trải
ở phía trên, các loại món ngon bày trên bàn, sàn nhà và cột nhà cũng được
lau đến khi sáng bong như gương. . . . . .
Quá xa hoa đi ! Khó trách người người đều muốn làm hoàng đế, nếu có
cơ hội, nàng cũng muốn xuyên vào làm hoàng đế. . . . . . He he. . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam rất không khách khí, trực tiếp tìm chỗ ngồi xuống, mọi
người sớm đã quen với đức hạnh của nàng, cũng lười mở miệng nói gì.
Hiên Viên Vô Thương ngồi ở bên trái nàng, Hiên Viên Ly ngồi ở bên
phải nàng, Long Ngạo Thiên ngồi đối diện với nàng, mà Hiên Viên Mặc
ngồi ở chủ vị. . . . . .
Hiên Viên Triệt suy nghĩ một chút, an vị ở cạnh Hiên Viên Ly. . . . . .
Quay đầu, quét một vòng nhìn về cuối cái bàn, bên kia có món ăn mà
nàng thích . . . . . Lại nói. . . . . . cái bàn dài như vậy, món ăn mà nàng thích
đều đặt ở bên kia, thế này làm sao có thể ăn a ! Phiền muộn thở dài một cái.
. . . . .
"Tam Hoàng tẩu, người làm sao vậy?" Hiên Viên Ly không hiểu mở
miệng.
Tiểu Nguyệt ở sau lưng nàng bịt lấy lỗ tai, nàng không muốn biết một
chút nào lí do của tiểu thư nhà mình, bởi vì tuyệt đối không thể nào là cái
đại sự gì, hơn nữa tuyệt đối sẽ làm cho nàng muốn thổ huyết. . . . . .