Rồi sau đó hoảng sợ trừng mắt to, nhìn khuôn mặt nam tử âm trầm anh
tuấn cao ngất kia , từng bước một đối với nàng đi tới, sợ tới mức kế tiếp lui
về phía sau, sau gáy lại vẫn ẩn ẩn có thể thấy được mồ hôi.
Xấu hổ ho khan một tiếng, vẻ mặt nịnh nọt nhìn Hiên Viên Ngạo:
"Vương gia, đừng tới đây, chúng ta có việc có thể thương lượng, không cần
tựa vào người ta gần như vậy , dựa vào thân cận quá không khí không lưu
thông, vẫn là cách khá xa một chút thì hô hấp mới thông thuận. . . . . ."
"Nhưng là bổn vương rất muốn cùng ái phi thân cận một chút, để bồi
dưỡng cảm tình." Lời nói nhu tình như nước mà nghe qua ngữ điệu lạnh lẽo
của hắn , chỉ làm cho người ta cảm thấy âm trầm vô cùng.
Ta đi! Ai là ái phi của ngươi ! Cút! Bồi dưỡng cảm tình? Ta bồi dưỡng
muội phu nhà ngươi!
Vũ Văn Tiểu Tam dưới đáy lòng châm chọc, trên mặt lại vẫn lại là một
bộ dáng cười hì hì , khó xử che mặt: "Vương gia, nhiều người ở đây như
vậy , người nghĩ muốn cùng người ta thân thiết có thể đổi thời điểm, không
cần chọn hiện tại , thật sự!"
Kéo được nhất thời là nhất thời! Một bên nịnh nọt cười, một bên lui về
phía sau, hai mắt kinh hoàng nhìn người kia đang từng bước một tới gần ,
Thương Thương a, anh vì sao liền đi a, anh vừa đi con heo này liền khi dễ
tôi. . . . . .
Hắn nghĩ muốn cùng nàng thân thiết? Tiện nhân này thật giỏi trợn tròn
mắt nói lời bịa đặt!
Tiểu Nguyệt cũng là trợn mắt há hốc mồm nhìn tiểu thư nhà nàng . . . . . .
A...! Chụp não đại, nàng làm sao đã quên tiểu thư nhà nàng bị điên a! Xem
ra là lại phát tác!