HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 147

Nhìn bóng lưng nàng chạy vội đi, Hiên Viên Ngạo nắm quả đấm thật

chặt, nhắm mắt lại cố gắng áp lửa giận trong lòng, Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi
chờ đấy cho bổn vương ! Một ngày nào đó bổn vương khiến ngươi sống
không bằng chết!

Chạy đến cửa liền nhìn thấy Hiên Viên Mặc một thân hắc y ( quần áo

màu đen) , khóe môi ý cười như là tẩm gió xuân, trái tim nhỏ của mỗ nữ
nhảy lên.

Rồi sau đó quay sang, thấy Hiên Viên Triệt một thân bạch y, khuôn mặt

đáng yêu như trẻ con mới ngủ dậy buổi sáng, mỗ nữ muốn lạc hồn....

“Hoàng thượng, Hoàng đệ, hai người kh ỏe ch ứ !” Mỗ nữ cười hì hì

chào hỏi, ánh mắt nóng rát bắn phá trên người hai đại soái ca, dường như
muốn xuyên thấu qua y phục nhìn thân thể bên trong.

Nhìn thấy nàng, trong lòng Hiên Viên Mặc xẹt qua một chút khác

thường, đáy mắt hiện chút ưu thương không ai biết, rồi sau đó, nhẹ cười mở
miệng: “Chào Hoàng đệ muội , Ngạo đâu?”

Giọng nói Hiên Viên Triệt tanh thúy vang lên : “Chào Hoàng tẩu!”

Nghe bọn hắn hai người nói xong, mộ nữ cực kì cao hứng nhìn Hiên

Viên Triệt một chút: “ Hoàng đệ, có nhớ Hoàng tẩu hay không?”

Rồi sau đó vẻ mặt âm trầm nhìn Hiên Viên Mặc, nàng dường như rất

nhiệt tình đón tiếp bọn hắn, cư nhiên mở miệng liền hỏi con heo kia! Hừ!

Nhìn ánh mắt nàng, Hiên Viên Mặc xấu hổ sờ sờ cái mũi......

“Có nhớ!” Giọng nói Hiên Viên Triệt ngọt ngào vang lên, khiến cho Vũ

Văn Tiểu Tam suýt nữa bay lên, ánh mắt đảo qua....Thừa dịp Hiên Viên
Ngạo còn không xuất hiện, bước nhanh tiến về phía trước....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.