Từng khóm hoa sen nở rộ trên mặt hồ , ánh sáng chiếu lên vài giọt sương
còn đọng lại trên cánh hoa , lòe lòe loá mắt. . . . . .
Một đầu cầu khác, một tòa cung điện làm bằng trúc sừng sững mọc lên ,
cả tòa cung điện mở ra ,nhìn chính diện như là màu xanh da trời , mà đổi
góc độ , lại nhìn giống màu tím , loại kiến trúc này đánh lừa thị giác con
người, tạo thành ảo giác, chính là hiện đại cũng không có kỹ thuật như vậy
!
Vũ Văn Tiểu Tam đối với người thiết kế tòa nhà này cảm thấy tò mò ,
nhân tài . Quả nhiên là nhân tài !
Thấy Vũ Văn Tiểu Tam xem tòa nhà ngẩn người, trên mặt Thanh Trúc
cũng xuất hiện thần sắc đầy tự hào . Vương gia nhà bọn họ tạo ra "Yên Vũ
các" cũng là tiêu hao rất nhiều tiền tài , chỉ một viên gạch cũng là giá trị xa
xỉ, nhưng lại mời đến Bách Lý Thanh khê tự mình thiết kế , riêng về cái
này đã là giá trị không thể đo lường!
Bước trên cầu kia , Vũ Văn Tiểu Tam có một loại cảm giác như ở trong
mộng , đây mới là nơi mà công chúa ở giống như trong truyện cổ tích vậy,
không nghĩ tới vương phủ của Hiên Viên Ngạo còn có tòa nhà đẹp như vậy
! Nàng về sau nhất định phải đi xung quanh vài vòng, nhìn xem còn có
phòng ngủ tốt hơn hay không !
Đi đến cung điện, mỗ nữ mang theo vẻ mặt say mê , biểu cảm tràn đầy
mộng ảo bước trên bậc thang làm bằng trúc , đi tới bậc thang rõ ràng còn
phát ra từng đợt tiếng vang, không phải là tạp âm, mà là có chút giống như
là một loại âm điệu , từng bước một giẫm lên trên, thì âm điệu kia cùng
nhau đến , thế nhưng thành một làn điệu êm tai . . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam hạnh phúc dẫm xuống, a ~ một làn điệu tuyệt vời !
Chợt , ánh mắt mở, khóe miệng giật giật, ở dưới ánh mắt không biết nói gì
nhìn chăm chú của Thanh Trúc nhanh chóng chạy xuống bậc thang , một