đào nâng lên một nụ cười khẽ, có chút đùa giỡn nhìn hắn: "Các hạ thật là
rất hăng hái, đến Hiên Viên đế quốc du ngoạn."
Mắt ưng híp lại, nổi lên chút sát ý: "Quả nhiên không hổ là Hi vương gia
của Hiên Viên đế quốc, ánh mắt rất tốt!"
Hoàn Nhan Trác và A Cổ Đạt Mộc có chút khiếp sợ nhìn hắn, Hi Vương
Gia? Thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử? Khó trách dáng dấp lại đẹp mắt như
vậy! Tiểu Nguyệt có chút sợ sệt đứng ở một bên, nhìn sắc mặt của Vô
Thương Vương Gia dường như không tốt chút nào, tiểu thư. . . . . . Tiền
cảnh kham ưu!(*)
(*) Tiền cảnh kham ưu: tương lai tự chịu đựng có nghĩa gần giống như là
tự cầu nhiều phúc
Vũ Văn Tiểu Tam mê mê mang mang nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Hiên
Viên Vô Thương, cọ xát trong ngực của hắn: "Các ngươi đang nói chuyện
bí hiểm gì vậy?"
Nam tử nghe vậy, hung hăng trợn mắt nhìn nữ nhân trong ngực một cái.
Mới một lát mà đã chọc tới Gia Luật Trục Nguyên —— một nhân vật khó
đối phó như vậy, hi vọng không phải là tình địch mới của hắn!
Nhận được ánh mắt cảnh cáo của hắn, một trên người mỗ nữ mơ hồ có
mồ hôi lạnh toát ra: "Cái đó, cái đó, cứ coi như ta chưa nói gì!"
Nhìn thấy hai nam tử thân mật như thế, Hoàn Nhan Trác và A Cổ Đạt
Mộc cảm thấy cực kỳ quái dị, đồng thời Gia Luật Trục Nguyên cũng cảm
thấy quái dị, trong bụng cũng hơi khó chịu.
"Các hạ cứ tiếp tục du ngoạn, Bổn vương chỉ dẫn hắn đi thôi!" Hiên Viên
Vô Thương nói xong, liền chuẩn bị mang theo Vũ Văn Tiểu Tam rời đi.