HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1845

mặt càng thêm nóng nảy, khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn bởi vì tức giận mà
ửng hồng, không để ý Đình Vân ngăn trở, cố gắng xông vào bên trong.

Đình Vân vội vàng đứng ở trước người của nàng, nói giỡn, nếu để cho

nàng tiến vào, Vương Gia cưng chiều vương phi như vậy, nói không chừng
nghe vương phi cầu cạnh một câu, tạm tha cho nha đầu này. Đến cuối cùng,
người giữ cửa là Đình Vân hắn tuyệt đối chính là con cá trong chậu bị tai
họa rồi!

"Tiểu Nguyệt cô nương, ta nhắc lại với cô nương lần nữa, Vương Gia

nhà chúng ta không có đánh tiểu thư nhà các người. Nếu như cô nương đi
vào bây giờ, không chỉ có vương gia cực kỳ không vui, vương phi của cô
nương cũng chưa chắc vui mừng!" Đình Vân nói xong cũng có chút im
lặng, vương gia nhà bọn họ và vương phi nhà nàng? Vương Gia và vương
phi không phải là một nhà sao? Sao mình lại nói kỳ quái như vậy nhỉ?

"Hả?" Tiểu Nguyệt không dám tin trợn to mắt, ngay sau đó lại nghe thấy

tiểu thư nhà bọn hắn kêu "A!" một tiếng thảm thiết, âm thanh chạy dài du
dương, làm cho người ta đồng tình thương tâm tới cực điểm! "Ngươi nói
xạo! Tiểu thư nhà chúng ta cũng không có điên khùng, ta đi cứu nàng, nàng
làm sao lại không vui?"

Ngay sau đó một tiếng hét thảm truyền đến, Tiểu Nguyệt đau lòng, khóe

mắt cũng chảy ra nước mắt, đành nức nở hướng về phía Đình Vân mở
miệng: "Ngươi tránh ra có được hay không, để cho ta đi cứu tiểu thư nhà ta,
hu hu hu. . . . . . Van ngươi, ngươi tránh ra có được hay không?"

Bộ dáng hoa lê đẫm mưa này của nàng, làm tim hắn hơi chậm lại, có

chút không thích ứng được với cảm giác phức tạp của nội tâm này, bối rối
mở miệng: "Tiểu Nguyệt cô nương, cô nương đừng khóc, cô nương phải tin
tưởng ta, tiểu thư nhà các người thật không có việc gì!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.