HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1891

Lại là câu này! Vũ Văn Tiểu Tam thưởng hắn một cái liếc mắt, ngoảnh

mặt làm ngơ, gở xuống xâu mứt quả khác, đưa cho đứa trẻ ven đường. . . . .
.

Nhìn nụ cười ngây thơ trên mặt nàng, là sự vui vẻ phát ra từ nội tâm, tâm

tình của hắn cũng không khỏi khá hơn!

"Đa tạ tỷ tỷ!" Lại có một người bạn nhỏ nói với nàng những lời này.

Nàng cười híp mắt sờ sờ đầu tiểu nam hài kia: "Không cần cảm ơn đâu!"

Đứa bé này thật đáng yêu!

Đang cười đến câu hồn đoạt phách, sắc mặt lập tức cứng đờ, có chút tức

giận nhìn bàn tay nàng mới vừa sờ soạng đứa bé kia, một cỗ dấm chua lan
tràn ở ngực, bước nhanh mấy bước đến phía trước: "Tam nhi, không cho
bọn nó ăn nữa!"

Liếc hắn một cái: "Là nam nhân, làm sao chàng có thể hẹp hòi như vậy

chứ! Mấy xâu mứt quả cũng không bỏ được, hơn nữa chàng đã có tiền như
vậy rồi!"

Nói xong không nhìn hắn, lại đem một xâu mứt quả đưa cho một tiểu cô

nương, kết quả, tiểu cô nương kia ngẩng đầu lên, cười ngọt ngào, lộ ra hai
cái răng khểnh: "Cám ơn a di!" (D tính để dì nhưng đang ở cổ đại nên thấy
a di hay hơn, mn thấy ko ổn thì nói để D sửa nha)

Khuôn mặt tươi cười của mỗ nữ cứng lại, trong mắt mơ hồ có tia lửa

nhảy lên, hoangdung_diễ

ღn。đàn。lê。qღuý。đôn vẻ mặt nhăn nhó một hồi

lâu, rụt xâu mứt quả đưa cho cô bé trở về, giọng nói không tốt mở miệng:
"Không cho ăn nữa!"

Dứt lời cắn răng chạy đến bên người Hiên Viên Vô Thương, mắt to ngập

nước lóe ra lệ quang, nhìn hắn một hồi lâu, rồi sau đó nhào tới trong ngực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.