tóc nàng.
"Nhưng chàng vẫn chưa trở về, về sau lại muốn gả cho Hiên Viên Ngạo.
Vì ta nghĩ, ta tới thế giới này là lúc gả cho hắn, có phải lúc đi vẫn phải gả
cho hắn không?. . . . . ." Những lời này nói nhẹ nhàng, chính nàng cũng
không biết loại tâm tình này là gì
.
"Tam nhi thật xin lỗi, thật xin lỗi, đều là lỗi của Thương Thương!" Nếu
như không phải vì hắn từ nhỏ đã mang độc, làm sao sẽ liên lụy nàng, tất cả
căn nguyên đều do hắn!
"Chỉ là cũng may rốt cuộc chàng đã xuất hiện, nếu không chúng ta liền
âm dương cách biệt!" Thật ra thì nàng muốn nói là, thật may là nàng lúc ấy
nàng có chút sợ chết, đếm ba hai một, nếu không, khụ khụ. . . . . . Nhưng là
lời này ta không thể nói đúng không?
"Sẽ không! Nếu Tam nhi chết, Thương Thương tuyệt không sống một
mình!" Cái quan niệm này trong lòng của hắn cho tới bây giờ cũng chưa
từng thay đổi!
"Người ta cũng vậy!" Cọ xát ngực của hắn, bôi nước mắt lên trên người
của hắn "Thương Thương, sao ta cảm thấy chàng thật giống như không có
thích sạch sẽ á?"
Ngẩng đầu lên có chút kinh ngạc nhìn hắn, bộ dạng người này có chỗ
nào giống như thích sạch sẽ đâu. Nàng nhiều lần bôi nước mắt nước mũi ở
trên người của hắn, hắn đều không có phản ứng!
Hắn thở dài một hơi: "Người ta đối với Tam nhi, một chút thích sạch sẽ
cũng không có!" Sau khi nói xong, giương môi cười khẽ. . . . . .
Nàng cong cong môi, đem đầu chui vào trong ngực của hắn. . . . . .