HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 2244

Bước vào Đông Uyển, liền nghe thấy âm thanh đàn tranh vang lên. Tiếng

đàn rung lên, là bài hát nàng chưa từng nghe qua, nhưng nàng lại nghe ra
được âm thanh tràn đầy tương tư nồng đậm. . . . . .

Bài hát này là từ Thừa Càn điện truyền tới. Hoàng thượng đang nhớ ai,

đang nhớ người nào đây? Âm thanh phiêu đãng, nhẹ nhàng bay về nơi xa.
Sau khi nghe được một lúc, nàng cười khổ một tiếng, nỗi nhớ này tuyệt đối
không phải là bởi vì nàng!

Nàng nghe ra được đó là một loại quyến luyến có thể gặp nhưng không

thể cầu, cùng thâm tình nồng đậm, người nọ nhất định cách hoàng thượng
rất xa. . . . . .

"Lật phi nương nương, ngài đi vào nhanh một chút đi!" Tiểu Đức Tử ở

một bên mở miệng. Hắn đi theo hoàng thượng được vài năm, cũng nhìn ra
được một hai. Đặc biệt là hôm nay, sau khi thái hậu đi, bộ dáng hoàng
thượng nhìn thiệp mời. Hắn nhón chân lên nhìn thử thiệp mời này, muốn
biết hoàng thượng nhìn gì, lại có vẻ mặt suy nghĩ tương tư.

Kết quả liền nhìn thấy ánh mắt hoàng thượng nhìn chăm chú vào mấy

hàng chữ cuối cùng. Chuyện của tam vương phi, hắn đi theo hoàng thượng
nhìn những chuyện này, cũng đoán được nàng và Hi vương phi có quan hệ
với nhau. Ngẫm lại, ngày trước hoàng thượng tự mình xuống bếp, nên cũng
hiểu rõ chuyện này! Cho nên ngày hôm nay đối với Lật phi vẫn có chút
đồng tình, Lật phi là người tri âm của hoàng thượng, cũng là người thật sự
yêu hoàng thượng.

"Ừm!" Gật đầu một cái, đẩy cửa ra vững vàng đi vào, nhìn thấy nam tử

nàng sớm chiều luôn nhớ nhung. Một thân thường phục màu đen, ngồi ở
phía trước cửa sổ, nhắm mắt lại khảy đàn.

Nghe tiếng nàng đẩy cửa vào, hắn ngừng tay: "Nàng đã đến rồi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.