"Tam nhi, đừng để ý đến ta! Đi! Đi mau!" Hắn nắm bả vai của nàng, trên
gương mặt tuyệt mỹ tràn đầy kiên định. Nàng phải đi, bởi vì chờ người của
bọn họ chạy tới, ít nhất còn phải tốn ba nén nhang, khi đó bọn họ sợ rằng
đã. . . . . .
"Lão nương không đi!" Nàng kiên định nhìn ánh mắt của hắn, đáy mắt
chứa đầy nước mắt, hung dữ mở miệng về phía hắn, "Lão nương chính là
không đi! Hiên Viên Vô Thương, chàng muốn thoát khỏi lão nương, không
dễ dàng như vậy đâu!"
Nghe lời của nàng..., tay của hắn không tự chủ được chạm lên gương mặt
của nàng. Đầu ngón tay dọc theo hình dáng khắc họa từng điểm, dường như
muốn khắc thật sâu dung nhan của nàng vào đáy lòng, dịu dàng mở miệng:
"Tam nhi, nghe lời, có thể trước khi chết gặp nàng một lần, Thương
Thương đã rất thỏa mãn rồi. Đi đi, lần này, người ta cho phép nàng tái giá,
Ngạo cũng tốt, Gia Luật Trục Nguyên cũng được. . . . . . Đi đi, được
không? Coi như là Thương Thương cầu xin nàng!"
"Hiên Viên Vô Thương, chàng khốn kiếp! Chàng đã nói chúng ta sống
chết không rời, chàng đã nói!" Nàng hung hăng nhìn hắn chằm chằm, hắn
tại sao có thể, tại sao có thể dùng giọng nói dịu dáng này, nói lời tàn nhẫn
như vậy với nàng . . . .
"Ha ha ha. . . . . . Sống chết không rời? Tốt! Ta liền muốn xem các ngươi
có biện pháp sống chết không rời thế nào!" Khi một ám vệ cuối cùng phụ
trách bảo vệ Vũ Văn Tiểu Tam bị đánh chết, người thủ lĩnh áo đen kia căm
hận nhìn hai người bọn họ, cười lạnh thành tiếng.
Hắn nắm thân thể của nàng, kiên nghị ngăn ở trước người của nàng:
"Tam nhi, ta cản bọn họ lại, nàng lập tức đi!"
Nhưng vào lúc này, người thủ lĩnh áo đen kia vận đủ mười tầng nội lực,
đánh một chưởng về phía Hiên Viên Vô Thương. Một chưởng này, chính là