“Ừ, thật!” Bờ môi ở bên cổ nàng lưu luyến.
“Hắc hắc……” Mỗ nữ cười âm hiểm một tiếng, “Vậy ngày mai ta sẽ đi
tiểu quan quán xem một chút!”
“Cái gì?” Giọng nói mỗ nam trong nháy mắt tăng lên, hung hăng nhìn
chằm chằm nữ nhân phía dưới.
Vũ Văn Tiểu Tam gian nan nuốt một ngụm nước miếng, thưa dạ mở
miệng: “Không phải chàng nói ta muốn thế nào, chàng đều mặc kệ ta sao?”
Mặt đen lại nhìn nàng một hồi lâu, cũng không thấy nàng có dấu hiệu ăn
năn, cười tà tứ một tiếng: “Ừ, nhưng điều kiện tiên quyết là nàng cho người
ta ăn no! Chỉ là Tam nhi, sợ rằng đời này nàng đều không thể cho người ta
ăn no!”
“Này! Buông ra, chàng còn để cho người ta sống không! Chàng không
phải là người!” Giọng nói giận dữ của mỗ nữ vang lên, vì mình mới vừa
không lựa lời nói mà vô cùng hối hận.
“Tam nhi nói người ta là cái gì, người ta chính là cái đó……”
……
“Vương Gia, Vương Phi, đến giờ ăn tối rồi!” Quản gia ở tại cửa làm tròn
trách nhiệm mở miệng. Tuy nói hắn biết có một số việc là không thể cắt
đứt, nhưng tiểu thế tử và tiểu công tử đều đói rồi, Vương Gia và Vương Phi
có thể quan tâm một chút cảm giác của bọn trẻ đi!
“Biết, lập tức tới ngay!” Vũ Văn Tiểu Tam như nhặt được đại xá, lập tức
mở miệng.
Nam tử tuyệt mỹ giận dữ nhìn tiểu nữ nhân phía dưới, đáy mắt rõ ràng
còn tình triều chưa biến mất……